SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 24

bạch lấy một lời. Hồng Thái Nhạc, mày là một thằng nói láo, vừa mở miệng mà đã nuốt
lời.

Anh ta đứng dạng chân trước cửa lớn, đối mặt với Mặt Xanh, trông dáng vẻ rất

đường bệ, uy nghiêm. Tuy tôi vừa nhớ lại hình ảnh tồi tàn của anh ta lúc cầm xương
trâu đi xin ăn, nhưng khi thời vận người ta đã mất, thì có khác nào thỏ gặp chim ưng; là
một con lừa bị thương, tôi căm hận cái con người kia vô cùng. Chủ nhân tôi xuất thân
bần cố, gốc đỏ mầm thẳng, ông ta với tôi đã từng có thời cha cha con con, tuy sau đó tự
giác giác ngộ, trở thành kẻ tiên phong trong việc đấu tố tôi nhằm vãn hồi cái thanh danh
bần cố nông để được phân phối nhà, đất đai và cả vợ, nhưng mối quan hệ đặc biệt giữa
ông ta và nhà Tây Môn đủ để cho những người đang nắm quyền chức phải nghi vấn.

Hai người gườm gườm nhìn nhau hồi lâu, khoảng cách giữa họ chỉ chừng tám

thước. Người mở miệng đầu tiên là Mặt Xanh:

- Vì cớ gì mà ông làm con lừa của tôi bị thương?
- Mày mà không ngăn nó gặm vỏ cây, tao sẽ bắn vỡ sọ nó! Hồng Thái Nhạc vỗ vỗ

vào khẩu súng bên mông nói bằng một giọng chém đinh chặt sắt.

- Nó chỉ là một con vật, cần gì phải dùng đến đôi tay đen sì của ông?
- Tao thấy những thằng uống nước quên nguồn, chuyển thân quên gốc e rằng không

bằng súc vật. Hồng Thái Nhạc trừng mắt nhìn Mặt Xanh nói.

- Câu này có ý gì?
- Thằng Mặt Xanh kia, mày hãy nghe cho rõ đây! Hồng Thái Nhạc bước lên một

bước, giơ tay chộp lấy ngực Mặt Xanh nói:

- Sau khi cải cách ruộng đất thắng lợi, tao đã khuyên mày đừng kết hôn với Nghinh

Xuân, cho dù cô ta cũng xuất thân bần cố, gởi thân vào nhà Tây Môn chẳng qua cũng
chỉ bị bức bách mà thôi. Tuy chính sách của chính phủ nhân dân là đề cao đàn bà góa
tái giá, nhưng mày, một thằng xuất thân từ giai cấp bần nông, chỉ được cưới bà góa họ
Tô ở thôn Tây. Mụ ta không có nhà, không có ruộng, nhưng là giai cấp vô sản, là người
của ta, mụ có thể giúp mày giữ được khí tiết cách mạng đến cùng. Mày không nghe lời
khuyên của tao, vẫn cứ lấy Nghinh Xuân, học đòi tự do hôn nhân. Tao không dám trái
lệnh chính phủ, bèn theo dõi mày. Đúng như dự liệu, chỉ ba năm mày đã đánh mất ý chí
cách mạng, trở thành kẻ tự tư tự lợi, kẻ lạc hậu, làm giàu một cách bất chính. Mày đúng
là kẻ thoái hóa biến chất điển hình, nếu không giác ngộ sớm muộn gì cũng trở thành
địch thủ của nhân dân mà thôi!

Mặt Xanh trân trân nhìn Hồng Thái Nhạc, đứng bất động như cây gỗ chết. Cuối

cùng ông ta thở hắt ra, thều thào hỏi:

- Ông Hồng, mụ Tô có lắm điều tốt như thế, sao ông không lấy mụ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.