SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 25

Bất ngờ nghe câu hỏi này, Hồng Thái Nhạc ú ớ không mở nổi miệng, bộ dạng trông

rất thảm hại, giây lâu mới trả lời, tuy không ăn nhập gì với câu hỏi nhưng lại rất bài
bản:

- Mày không được căn vặn tao, Mặt Xanh! Tao đại diện cho Đảng, cho chính phủ và

cho những người cùng khổ làng Tây Môn cho mày một cơ hội cuối cùng để cứu sống
mày, hy vọng mày thoát khỏi con đường mê muội, trở về với chúng tao. Chúng tao sẽ
tha thứ cho sự nhu nhược của mày, sẽ bỏ qua cái thời gian mày tự giác làm nô lệ một
cách hèn hạ cho nhà Tây Môn, cũng không vì mày cưới Nghinh Xuân mà thay đổi
thành phần giai cấp của mày. Cố nông là cái thẻ vàng, mày đừng nên vứt bỏ, đừng nên
để nhiễm bụi bặm. Tao chính thức cho mày biết, mày phải lập tức gia nhập hợp tác xã,
đem con lừa ngu ngốc kia, cái xe đẩy một bánh được phân trong cải cách ruộng đất, cái
máy gieo hạt, kể cả vợ con mày, tất nhiên có cả hai đứa nhóc Kim Long và Bảo Phượng
gia nhập hợp tác xã, không được cá thể. Người ta thường nói: “Cua muốn vượt sông
phải tùy dòng nước chảy”, “Thức thời thì kẻ hèn cũng thành tuấn kiệt”. Đừng ngang
ngạnh, đừng làm hòn đá cản đường. Có bản lĩnh như mày trên đời này thiếu gì nhưng
tất cả đều bị chúng tao cải hóa sạch sành sanh. Hồng Thái Nhạc tao có thể để cho một
con mèo ngủ ngon lành trong ống quần, nhưng quyết không cho phép mày làm ăn cá
thể trước mắt tao. Mày nghe rõ lời tao không?

Miệng lưỡi của Hồng Thái Nhạc đã được tôi luyện trong thời kỳ gõ xương trâu đi

hát kiếm ăn. Miệng lưỡi kiểu này mà không làm quan mới là chuyện lạ. Anh ta như kẻ
ở trên cao, hạ cố xuống giáo huấn Mặt Xanh, ngay cả tôi nghe anh ta nói mà cũng thấy
mê muội. Dù cho anh ta thấp hơn Mặt Xanh cả một cái đầu, nhưng tôi thấy anh ta cao
hơn gấp bội so với Mặt Xanh. Tôi hoảng sợ khi nghe anh ta nhắc đến Kim Long và Bảo
Phượng. Bên trong cái lốt lừa là tôi, Tây Môn Náo đối với cốt nhục của mình còn sót
lại ở dương gian nhằm thời loạn lạc nên không thể yên tâm. Mặt Xanh có thể nuôi nấng
nhưng cũng có thể mang lại đau khổ cho chúng.

Lúc ấy, nữ chủ nhân Nghinh Xuân - tôi cố tình quên rằng cô ta đã từng cùng chăn

gối, từng đẻ cho tôi hai đứa con - đi từ trong nhà ra. Trước khi rời khỏi nhà, chắc cô ta
đã trang điểm rất công phu. Quần áo trên người cô ta một màu lam từ đầu đến chân,
trông rất giản dị nhưng hài hòa. Những tia nắng lấp lóa trên mặt cô ta. Nào trán, nào
mặt, nào miệng, nào mũi... đều khơi gợi ký ức dịu ngọt của tôi. Một người đàn bà tuyệt
vời! Không được hôn hít cái thân hình ấm áp kia là một bất hạnh quá lớn đối với tôi.
Đồ trứng thối Mặt Xanh, mày đúng là biết nhìn người. Nếu mày cưới con mụ mặt rỗ họ
Tô ở thôn Tây mà được làm Ngọc hoàng Thượng đế chắc cũng không sướng bằng.

Vừa đến nơi, cô ta khom lưng chào lão Hồng, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.