SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 437

tháng vô tình, giàu nghèo bình đẳng trước thời gian. Cho dù toàn thân anh ta được che
bởi những quần áo sang trọng và đắt tiền nhưng không thể giấu được dấu vết của tuổi
tác, tóc đã hoa râm và vẻ mệt mỏi trên gương mặt đầy nếp nhăn.

- Bố cứ yên tâm theo đuổi sự nghiệp vĩ đại của bố đi! Tây Môn Hoan cười rất tươi

nói: Biết con rõ nhất là bố mà! Lẽ nào bố nghi ngờ con? Con của bố, nếu có khuyết
điểm thì chỉ là giọng nói hơi khàn một tí, miệng có vẻ tham lam một tí, thân hình gầy
một tí và... thấy gái đẹp thì mê một tí. Nhưng tất cả các khuyết điểm của con, lẽ nào bố
không có?

- Con trai à! Mày có thể lừa mẹ mày chứ đừng hòng qua được mắt tao. Tao biết

trong mấy năm qua, mày đã làm không biết bao nhiêu là chuyện xấu rồi. Trong đời một
con người, làm chuyện xấu không khó, khó là ở chỗ cả đời tuy chỉ làm những việc xấu
nhưng phải cố gắng để làm lấy được một việc tốt. Theo tao, sau này mày nên làm một ít
việc tốt đi!

- Bố! Bố nói rất hợp ý con! Lúc nào con cũng muốn biến việc xấu thành việc tốt.

Vừa nói nó vừa tiếp cận, nhanh như chớp giật chiếc đồng hồ đắt tiền trên cổ tay Kim
Long, nói: Bố! Bố đeo đồng hồ giả làm gì để đánh mất thân phận cao quý của mình.
Hay là để cho con đeo, cái này hợp với con hơn.

- Nói bậy! Đây là đồ giả à? Đồng hồ vàng Thụy Sĩ chính gốc đấy!
Sau đó mấy ngày, đài truyền hình đưa một tin nóng hổi: Học sinh Tây Môn Hoan

nhặt được của rơi, đem gần mười nghìn đồng đến nộp cho hiệu trưởng! Nhưng từ đó
chiếc đồng hồ quý giá không bao giờ xuất hiện trên tay của nó nữa.

Ngày ấy, đứa con ngoan Tây Môn Hoan đưa đứa con gái ngoan nổi tiếng Bàng

Phượng Hoàng về nhà. Con bé đã trở thành một thiếu nữ thực thụ, ăn mặc rất hợp thời
trang, thân hình mảnh dẻ, ngực cao mông nở... trông xinh đẹp bội phần. Duy chỉ có đầu
tóc rối bời xem ra chẳng hợp mắt với Hỗ Trợ và Hợp Tác. Tây Môn Hoan cười nói:

- Mẹ và dì đều là người của thời đại cũ, lạc hậu rồi. Đây là mốt tóc mới nhất đấy!
Tôi biết người ông quan tâm không phải là Tây Môn Hoan, Phượng Hoàng mà là

Lam Khai Phóng, con trai ông. Trong đoạn cuối câu chuyện này con trai ông sẽ liên tục
có mặt.

Trong góc vườn phía đông, dưới bóng cây ngô đồng rợp mát có một chiếc bàn

vuông nhỏ. Ba đứa con ngoan đang ngồi đó, trên bàn đầy những thứ hoa quả ngon. Tây
Môn Hoan, Phượng Hoàng ăn mặc thật thời trang, còn con ông mặc một bộ đồ cũ, đơn
giản. Với một Phượng Hoàng xinh đẹp, đầy sức sống, bất kỳ đứa con trai nào cũng phải
rung động, con ông cũng không ngoại lệ. Ông cố nhớ lại ngày ông và Xuân Miêu bị
con ông ném bùn, ngày ông và Xuân Miêu ở Lư Điếm bị con bé hắt sơn vào người là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.