SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 58

Súng nổ, nửa cái đầu của sói văng mất. Đội viên Liễu Dũng cũng rất chính xác nhằm
vào bụng con còn lại nổ súng. Không xong rồi. Vì suốt đêm mai phục, thuốc súng bị
ướt, đạn thối rồi! Con sói hung ác ngoác mồm rộng tới tận mang tai, giơ mấy cái nanh
nhọn hoắt, gào lên những tiếng kinh thiên động địa nhằm Liễu Dũng xông đến. Anh ta
lăn một vòng tránh cái chụp của con sói, nhưng chân của anh ta đã bị va vào đá, khiến
anh ta nằm ngửa ra đất. Con sói nhảy chồm lên, cong đuôi giống như một làn khói màu
vàng chụp xuống. Đang lúc nguy cấp, Lữ Tiểu Pha, người nhỏ tuổi nhất của tổ nhắm
vào đầu con sói nổ súng. Bởi vì mục tiêu đang di động, viên đạn không trúng đầu mà
trúng bụng, con sói từ trên cao rơi xuống đánh bịch, lăn lộn trên đất, ruột gan lòi ra dài
ngoằng... Tuy là loài thú hung dữ nhưng cũng làm chúng tôi bất nhẫn. Lúc này, Liễu
Dũng cũng đã thay xong đạn mới, nhắm con sói đang lăn lộn bắn thêm phát nữa...
Khoảng cách khá xa cho nên đạn ria phân tán, trúng khắp người con sói. Nó giãy giãy
rồi nằm im.

Làm theo lời của Kiều Phi Bằng, Liễu Dũng lùi về phía sau khoảng bốn năm bước,

nâng súng lên nhắm vào đầu con sói đã bị bắn thủng bụng, bóp cò. Mấy chục viên đạn
ria găm vào người con sói, trên lông da của nó xuất hiện mấy chục vết lốm đốm, đen
đen...

Quay sang Mặt Xanh và mọi người, Kiều Phi Bằng cười một cách đắc chí, hỏi:
- Thế nào? Chuyện của tôi hay chuyện lừa dẫm chết sói của các ông khiến người ta

tin nào? Rồi xoay xoay cây súng trong tay, hắn nói tiếp:

- Các ông tuy đông song đừng hòng đụng đến con sói. Làng săn chúng tôi có một

quy định bất thành văn là, trước một con vật mà tất cả mọi người cùng đồng loạt bóp cò
tất nhiên sẽ có tranh cãi, thế thì, trên mình con vật có đầu đạn của loại súng nào thì nó
sẽ là của người ấy. Còn một quy định nữa là, nếu có ai đó muốn cướp con mồi thì người
đi săn có thể bắn chết người ấy để bảo vệ sự tôn nghiêm của mình.

- Đồ chó, mày đúng là thằng ăn cướp! Mặt Xanh nói. Mày sẽ gặp ác mộng, mày sẽ

bị báo ứng cho mà xem!

- Luân hồi báo ứng à? Đó chỉ là chuyện phịa để lừa mấy mụ đàn bà, tôi không tin.

Kiều Phi Bằng cười nhạt, nói tiếp: Chẳng qua ai cũng có một duyên phận. Nếu các ông
tự nguyện dùng lừa của mình giúp chúng tôi mang xác hai con sói về đến huyện báo
công, ông chủ tịch huyện chắc chắn sẽ tặng cho các ông một ít quà, tôi cũng tặng thêm
cho các ông một bình rượu nữa đấy.

Không để cho hắn ba hoa thêm nữa, tôi há to miệng nhe răng nhắm ngay cái đầu của

hắn bổ tới. Hắn phản ứng cực nhanh, lệch đầu sang một bên tránh được, nhưng cái vai
của hắn thì không thể thoát. Nó nằm gọn trong miệng tôi. Đồ ăn cướp, tao cho mày biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.