SONG HOA ĐIẾM ĐỒNG NHÂN - SƯƠNG HOA DẠ NGÂM - Trang 365

SONG HOA ĐIẾM ĐỒNG NHÂN: SƯƠNG HOA DẠ NGÂM

SONG HOA ĐIẾM ĐỒNG NHÂN: SƯƠNG HOA DẠ NGÂM

Thập Thế

Thập Thế

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 51

Chương 51

Lời nói của vị được gọi là Xích Mông đại nhân kia tuy rằng ngạo mạn,

nhưng Kinh Nguyên Quân lại biết kỳ thật chỉ là một câu vô nghĩa. Triều
Tiên tuy là thuộc địa của Nguyên triều, nhưng Vương Kì ngồi trên vương vị
đã nhiều năm như vậy, lại không làm sai điều gì, đối Nguyên triều bách y
bách hợp (ngoan ngoãn phục tùng), Hoàng thượng nếu không hồ đồ, sẽ
không vô duyên vô cớ phế y đi.

Bất quá không quan hệ, hắn đã giúp hoàng đế tìm được lí do tốt.

Hắn sáp đến gần Xích Mông, thấp giọng nói: “Xích Mông đại nhân có

biết hay không, vị Vương thúc kia của ta, dường như có phản tâm”

Xích Mông khe khẽ chấn động, biểu tình trở nên nghiêm túc: “Kinh

Nguyên Quân vì sao nói như vậy? Chẳng lẽ có chứng cớ gì sao?”

Nguyên triều những năm cuối khởi nghĩa nổi lên bốn phía, Nguyên Huệ

Đế hận nhất chính là phản loạn. Hắn trời sinh tính đa nghi, lại ngu ngốc vô
năng, chỉ cần hơi chút dính vào một từ “phản”, đừng nói là khởi nghĩa quân
ở Trung Nguyên, cho dù là Mông Cổ đại thần thủ hạ của chính mình, cũng
sẽ không lưu tình chút nào mà tàn nhẫn hạ thủ.

“Đương nhiên. Năm trước Vương thúc đem các đại thần Triều Tiên ủng

hộ ta cơ hồ tàn sát đãi tẫn (hầu như không còn), nhưng vẫn là có một vài
người âm thầm ủng hộ ta. Theo ta biết được, vài năm này Vương thúc một
mực chỉnh đốn triều đình, muốn đem binh quyền đoạt lại. Những điều này
đều là vi phản Nguyên mà chuẩn bị a”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.