SONG HOA ĐIẾM ĐỒNG NHÂN - SƯƠNG HOA DẠ NGÂM - Trang 459

Bé tức khắc nhào vào trong lòng Yam, ôm cổ hắn làm nũng.

Yam hung hăng hôn nhi tử hai cái, nói: “Thật nặng a. Tiểu bảo lớn thật

mau a”

Vương bởi vì thân thể không tiện, không có biện pháp giống như trước

đây ôm nhi tử như vậy, chỉ có thể thân thủ đậu lộng (trêu đùa) nhi tử nói:
“Duyên nhi hôm nay cùng phụ vương cùng nhau dùng ngọ thiện đi”

Vương Duyên đã có thể ăn canh chúc (cháo) cùng những món nhuyễn

linh tinh, hơn nữa cũng sắp tròn một tuổi, trong miệng cũng đã mọc sáu nhũ
nha (răng sữa) nho nhỏ.

Ngọ thiện của bé so với hai vị phụ thân đại nhân tinh tế hơn. Đảo loạn

hà bì đản canh hòa đậu hũ (*), tử thái sấu nhục yến oa chúc (**), còn có sữa
tươi vâng…vâng…

Yam ôm nhi tử cầm tiểu chước (muỗng nhỏ) uy (đút) bé, tiểu Vương

Duyên ăn đến nhất tháp hồ đồ (rối tinh rối mù), trong lúc đó mấy lần đoạt
lấy chước tử (muỗng) trong tay của phụ thân nghĩ muốn tự mình ăn, thế
nhưng cho dù trí lực của bé tuy rằng cao, nhưng thân thể lại thập phần nhỏ
bé, tiểu thủ ngắn ngủn mập mạp căn bản khống chế không tốt chước tử
trong tay, luôn tạch đến trên mặt.

Cuối cùng tiểu tử yêu thích sạch sẽ kia đành phải bất đắc dĩ buông tha

cho kế hoạch tự thực kì lực (làm bằng sức mình), an tâm ngồi trong lòng
phụ thân để hắn uy.

Yam cơ hồ không ăn được gì. Một bên phải chiếu cố nhi tử, một bên

thỉnh thoảng lại phải giúp Vương gắp thức ăn.

Vương hiện tại bụng to ngồi ở trước bàn, chỉ có thể với tay tới những

món ở gần, những giai hào (món ngon) khác chỉ có thể “vọng nhi hưng thán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.