SONG HOA ĐIẾM ĐỒNG NHÂN - SƯƠNG HOA DẠ NGÂM - Trang 514

Dương Liên Đình cười, nói: “Triều Tiên tự nhiên là không thể so sánh

cùng với Đại Minh. Bất quá phong cảnh dị tộc nơi này cũng đáng xem”

Đông Phương Bất Bại nói: “Thật sự là làm khó vị bằng hữu kia của

ngươi. Không phải nói hắn là người Hoa thuần chính (chính gốc) sao? Lại
lạc đến tiểu quốc Triều Tiên thiên cư nhất ngung (**), không biết ngày là
như thế nào trải qua a”

Dương Liên Đình ha ha cười: “Hắn có ái nhân làm bạn, ngày tự nhiên là

hảo qua (dễ chịu). Kỳ thật ở nơi nào cũng không trọng yếu, quan trọng là…
cùng với ai a” Nói xong mắt hàm ái ý cười nhìn Đông Phương Bất Bại.

Đông Phương Bất Bại trên mặt ửng đỏ, giống như giận dữ lại giống như

không trừng hắn một cái, nhếch miệng cười nói: “Liên đệ càng ngày càng
khéo ăn nói”

Đều là lão phu lão thê, nhưng Dương Liên Đình vẫn là mỗi ngày gặp

mặt đều nói điềm ngôn mật ngữ (những lời ngon ngọt) thế này, Đông
Phương Bất Bại đương nhiên là vĩnh viễn cũng không nghe đủ.

Hai người vừa nói vừa cười như vậy, vừa du ngoạn vừa đi đường, hai

ngày sau đi đến kinh thành của Triều Tiên —— Khai Thành.

So sánh với thành Bắc Kinh của Minh triều ngày sau, hiện tại kinh thành

của Triều Tiên rõ ràng xem không được. Bất quá bởi vì thế giới này là dựa
theo thế giới giả tưởng trong <> mà tạo nên, mà bản thân <> ẩn chứa một
số lượng lớn yếu tố của Trung Quốc, cho nên kiến trúc cùng phong cách
của cả kinh thành đều thập phần tương tự Trung Quốc, không giống như
trong lịch sử thật sự đơn sơ cằn cỗi như vậy.

Hai người đi đến bên ngoài hoàng cung, Yam đã chờ ở đó.

Thấy bằng hữu kiêm đồng sự đã lâu không gặp, Yam vui vô cùng. Hắn

cười khanh khách nhìn Dương Liên Đình, nói: “Dương đại hiệp, thật đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.