SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 176

[20] Ở đây mình dùng "nàng" vì đây là đang ở trong vở biểu diễn ném

tú cầu kén rể, theo phong cách cổ trang, vì vậy từ ngữ mình dùng trong này
sẽ có một số chỗ theo phong cách cổ trang.

Tú cầu kia không lớn không nhỏ, nhưng rất khó cầm, du khách ở hàng

trước đụng qua mấy cái vẫn không bắt được, ngược lại đem tú cầu bật ra
phía sau. Sở Du nhìn tú cầu bay tới trước mặt, theo bản năng nhận lấy, bạn
học bên cạnh đều ngẩn ra.

Sở Du, "..." Chờ một chút!? Sao lại sinh ra chuyện này chứ?

Người đàn ông đóng vai cha vợ hô to lên, "Xem ra đã tìm được hiền

tế, mau mau tới cùng tiểu nữ thành thân đi!"

Sở Du cầm tú cầu như đang cầm củ khoai lang nóng phỏng tay, đưa

sang cho Trần Huyên, "Cậu có muốn hay không? Tớ nhường cậu luôn?"

Trần Huyên giấu hai tay sau lưng, cười lớn, "Tớ mới không cần đâu!"

Sở Du lại hỏi mấy người bạn học bên cạnh, bọn họ đều nở nụ cười,

nhao nhao cự tuyệt, "Sở Du, cậu xong rồi! Không về được, phải ở lại chỗ
này sống qua ngày thôi!"

Sở Du đưa ánh mắt khẩn cầu về người cuối cùng, Bồ Tử Hạo có chút

khó xử, lại không đành lòng nhìn bộ dạng đáng thương của cô, thuận tay
nhận, "Trực tiếp trả lại cho nhân viên làm việc đi..."

"Đa tạ ân nhân!" Sở Du thật sự muốn quỳ lạy cám ơn. (=))))))))))))))))

Bồ Tử Hạo vốn cho rằng chỉ cần đem tú cầu trả lại là tốt rồi, không

nghĩ tới cha vợ (=)))))))))))))) mang mấy tên gia đinh đến nghênh đón
người bắt tú cầu lên lầu thành thân (=)))))))))), cha vợ lời lẽ chính nghĩa
nói, "Hiền tế bắt được tú cầu của tiểu nữ thì chính là chân mệnh thiên tử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.