SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 18

Bồ Tử Hạo thở phào nhẹ nhõm, đồng thời có chút mất mác, hắn tin

chắc Sở Du hoàn toàn không nhớ quá khứ. Có lẽ Sở Du sẽ cho rằng hắn
bình thường rảnh rỗi, thích chọc ghẹo mình thôi. Nghĩ như vậy, tâm tình
của hắn trở nên thật khó chịu, cũng không có hứng thú nghe giảng, dứt
khoát móc điện thoại ra gõ chữ. Thành tích học tập của hắn luôn không tốt,
thầy đối với hắn cũng bó tay, thấy tình cảnh như vậy đành mắt nhắm mắt
mở cho qua.

{Bồ Dạ không biết nên nói gì, chỉ còn cách cố gắng đem hình ảnh

khắc thật sâu vào trí nhớ: mái tóc dài đen huyền được trâm đỏ màu rượu
vấn cao lên, lộ ra chiếc cổ nhỏ xinh đẹp. Cẩn Du ánh mắt đen nhánh sáng
ngời, tràn ngập ý cười, tay cầm hàn kiếm vãn hoa, hỏi: "Sư huynh, ngươi
cảm thấy thế nào?"

Bồ Dạ tâm tư sớm đã không còn ở thanh kiếm trước mặt, chỉ có thể

nhẹ nhàng nói: "Rất tốt". Hắn từ lâu đã không biết là đang nhìn kiếm hay
đang ngắm người...}

Bồ Tử Hạo mặc dù thành tích học tập không tốt, nhưng thấy nhiều

sách báo tiêu khiển, đọc lại càng nhiều. Đọc nhiều, dần dần bắt đầu tự viết,
cứ như vậy đăng lên mạng, cũng được 1 2 năm rồi. Bồ Tử Hạo không
giống những học sinh khác, ngày ngày đúng hạn làm bài tập, việc học hoàn
toàn dựa vào tâm tình, ngược lại viết truyện ra chương mới rất đúng hẹn,
dần dần 1 2 năm cũng tích luỹ không ít fans.

Hắn lướt qua lượt khen thưởng hàng tháng, tiện tay xem một vài bình

luận

[Vũ Trụ Đại Đế: Lại là một chương đơn thuần, trong sáng, nội dung

tốt, nhất định là câu chuyện tình cảm đơn phương kìm nén nha~! Qua bao
nhiêu chương rồi mà một cái nắm tay cũng không có!]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.