SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 180

Bồ Tử Hạo thấy vậy dứt khoát chậm lại nửa bước, che chở cho cô. Sở

Du thở phào nhẹ nhõm, cảm giác khá hơn một chút, ở chỗ này dòng người
dày đặc chen lấn, cô sắp bị chen đến mức hít thở không thông. Có điều,
thỉnh thoảng Sở Du sẽ đụng phải cánh tay của BồTử Hạo, làn da hắn ấm áp,
đi sát bên cạnh liền cảm nhận được khi tức và nhiệt độ của một người con
trai.

Sở Du có hơi chút không thích ứng được, mùi hương của Bồ Tử Hạo

không khó ngửi, đứng bên cạnh còn cảm nhận được mùi của nước giặt
quần áo, khiến cho người khác thoải mái. Sở Du hơi cảm khái nhãn lực của
Bồ Tử Hạo, "Cậu làm sao mà thấy tôi? Tôi nhìn nhiều người như vậy đều
thấy hoa mắt cả lên..."

Lần đầu tiên cô quay đầu lại cũng không phát hiện ra Bồ Tử Hạo, lần

thứ hai lúc hắn đứng bên đường lại thêm dáng người nổi bật, cô mới thấy
rõ. Xung quanh tiếng người huyên náom Bồ Tử Hạo mím môi một cái,
nhàn nhạt nói, "Trùng hợp."

Bồ Tử Hạo làm sao có thể nói thẳng là mình tự mang rada, trong nháy

mắt liền khoá chặt Sở Du trong đám người. Thật ra trong nội tâm hắn vô
cùng mâu thuẫn, một mặt mong rằng Sở Du có thể phát hiện ra cõi lòng
không thể nói của hắn, một mặt lại cảm thấy bây giờ cũng rất tốt, cứ như
vậy mà tiếp tục.

Hắn sợ một khi trạng thái cân bằng vi diệu này bị phá vỡ, tất cả sẽ rơi

vào vạn kiếp bất phục.

Bồ Tử Hạo có thể dùng hành động biểu đạt, nhưng không thể nói ra

tình cảm trong lòng. Hắn trong lòng chăm chú bắt chước mỗi một câu đối
thoại cùng Sở Du, dáng vẻ vờ như không thèm để ý tới, không chịu thể
hiện trên mặt dù chỉ một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.