SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 197

Bồ Tử Hạo chậm rãi nói, "Cái này không liên quan lắm."

Lục Hân chưa từng thấy qua dáng vẻ đàng hoàng như vậy của con trai,

bật thốt lên, "Con vì ai mà thi Truyền Đại?"

"..." Bồ Tử Hạo có chút quẫn bách, "Mẹ, mẹ nói cái gì vậy."

"Lúc lớp 10 con không có ý định này, nói cách khác, đối phương chính

là bạn học sau khi phân bạn lên 11..." Đầu óc Lục Hân bắt đầu vận hành với
công suất cực lớn, bắt đầu nhớ lại từng bạn học cùng lớp với Bồ Tử Hạo.
"Lớp các con nữ sinh rất nhiều, nhưng có quan hệ tốt với con lại rất ít, được
con nhắc tới thì có thể đếm trên đầu ngón tay... Bạn cùng bạn với con tên
gì? Dáng dấp cũng dễ nhìn lắm đó." (Best mẹ anh nam chính!!! Cô siêu
siêu giỏi, nhoáng cái đã đoán được cờ-rớt của con mình =)))

"Mẹ!" Bồ Tử Hạo cảm thấy cả người nóng bừng lên, làm sao lại như

vậy chứ!

Lục Hân hứng thú bừng bừng, truy hỏi, "Có phải con bé ấy không a?

Mẹ chỉ hỏi một chút thôi, không có ý gì khác. Con yên tâm, mẹ không phải
kiểu người cổ hủ! Nói một chút đi?"

"Con về phòng học bài đây, tuần này bài tập tương đối nhiều." Bồ Tử

Hạo cảm thấy không thể nói chuyện nữa, xoay người chuẩn bị về phòng.

Lục Hân còn lâu mới tin vào câu nói hoang đường của hắn (chắc là

câu về phòng học bài =)))), mặc dù bà tương đối hiếu kỳ, nhưng cũng biết
là không thể hỏi được gì, chỉ nhắc nhở, "Có điều con phải nhớ rõ, đây là do
bản thân con chọn, nếu như kết quả không giống như con nghĩ, con cũng
không thể oán trách người khác."

Bà không biết Bồ Tử Hạo chọn Truyền Đại là tốt hay xấu, chỗ tốt là ít

nhất thằng bé còn có mục tiêu và động lực tiến về phía trước, chỗ xấu là cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.