SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 221

Trước kia lúc thức khuya tăng ca, thói quen của đồng nghiệp xung

quanh cô nếu không phải hút thuốc thì là uống cà phê, chỉ có mình cô thích
ăn đồ ngọt có hàm lượng calo cao. Lúc não bị quá tải, chỉ có vị ngọt mới có
thể khiến cô có cảm giác sung sướng, đồng thời cũng giúp cô bổ sung năng
lượng. Nhiều năm cứ như vậy đi qua, nhưng cô vẫn không mập, chắc là do
ông trời thương hại chăng?

Trái lại, đây là lần đầu tiên Bồ Tử Hạo thấy Sở Du lộ ra vẻ mặt hạnh

phúc như vậy, giống như cô mèo nhỏ được nếm mỹ vị. Hắn thấy cô tiêu
diệt miếng bánh vô cùng nhanh chóng, liền dứt khoát đưa cho cô thêm một
miếng nữa, "Miếng này cậu cũng ăn luôn đi."

Sở Du xử lý xong một miếng bánh nhỏ, đương nhiên vẫn chưa thoả

mãn, nhưng mà nhìn miếng bánh trước mắt lại có chút do dự, "...Cậu không
ăn đi?"

Bánh sinh nhật mặc dù rất lớn, nhưng mà trong lớp cũng không ít

người, hơn nữa cũng đã mang đến cho giáo viên một ít, chia xong hết cho
mọi người thì cũng không còn dư nữa. Bồ Tử Hạo dù sao cũng là thọ
tinh[1], nhưng mà một mẩu bánh cũng chưa được nếm.

[1]thọ tinh, là người được mừng sinh nhật

Bồ Tử Hạo làm sao không hiểu được đáy mắt vừa khát khao vừa do

dự của Sở Du, nội tâm không nhịn được muốn cười, nhưng ngoài mặt chỉ
lắc đầu một cái, "Không sao, tôi không thích đồ ngọt lắm." Hắn quả thực
đối với đồ ngọt không có mấy hứng thú, cho nên cũng không thể hiểu được
vì sao Sở Du có thể vì một miếng bánh mà lộ ra biểu tình hạnh phúc như
vậy, nhưng lại không nhẫn tâm để cô chỉ được ăn một miếng.

Nội tâm Sở Du kịch liệt giãy dụa, không phải là cô không có tiền đồ,

mà là do bánh ngọt thật sự rất ngon. Sở Du giống như đang tiếp nhận tra
khảo nhân tính, rốt cuộc vẫn vươn bàn tay tội lỗi ra, có điều, cô mở miệng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.