SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 250

"Nó làm gì mà trầm ổn chứ, hôm nay do đang ở bên ngoài nên giả vờ

như vậy thôi." Lục Hân không nhịn được cười nhạo, cảm khái nói, "Nếu nó
hiểu chuyện được bằng một nửa của Sở Du thôi đã là tốt lắm rồi, mỗi lần
họp phụ huynh thầy chủ nhiệm đều gặp riêng tôi để nói chuyện về học hành
của nó."

Bồ Tử Hạo giả vờ như không nghe không hiểu, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Hạ Cẩm Lâm đành giảng hoà, "Không sao, vẫn còn một năm nữa, bây giờ
cố gắng cũng không muộn."

Lục Hân lái xe đến dưới lầu, Hạ Cẩm Lâm và Sở Du xuống xe, chào

tạm biệt với hai người. Cửa kính từ từ hạ xuống, Lục Hân cười nói, "Hôm
nay làm phiền cô giáo Hạ quá. Sở Du, nghỉ hè có thời gian rảnh, đi chơi với
bọn dì nhé."

Sở Du cười một tiếng, "Cảm ơn dì, chờ thi đại học xong đã ạ."

Lục Hân và Bồ Tử Hạo ngồi trong xe, đưa mắt nhìn hai người đang đi

lên lầu, cửa kính từ từ kéo lên. Bồ Tử Hạo không nhịn được nói, "Mẹ, ở
những mặt khác mẹ thật lợi hại."

Bây giờ hắn còn chưa biết trong tương lai còn có cái khái niệm gọi là

"sáo lộ"[4], nhưng đối với năng lực xã giao của mẹ mình hoàn toàn tâm
phục khẩu phục.

[4]sáo lộ: đại khái có thể hiểu là đẹp trai không bằng chai mặt:)

Lục Hân hừ lạnh một tiếng, khởi động xe, "Chẳng lẽ mẹ còn phải

giống hai cha con con, thời điểm mấu chốt một chữ cũng không thốt ra
được? Hôm nay nhìn con hơi khẩn trương thái quá."

Bồ Tử Hạo yên lặng không nói, có hơi chột dạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.