Cô cũng không biết máy quay số ba đang làm gì, màn hình khẽ run
một chút.
Người bị điểm tên vội vàng điều chỉnh máy, kinh nghiệm quay phim
của hắn so với những người khác không đủ phong phú, tay chân hơi luống
cuống, Sở Du coi như tính tình tốt, dù sao cô cũng là nữ đạo diễn, không
như các vị đạo diễn lão làng khác, quay sai một chút thì phải tức miệng
mắng to, cái gì thô tục cũng nói được.
Mọi người đối với chuyện này cũng không có gì lạ, công việc này
chính là như vậy: nếu ngươi là tay quay phim tài giỏi, đạo diễn sẽ xin
ngươi; nếu ngươi tay nghề không tốt mà còn làm rối thêm thì bị chửi cũng
không có gì để nói.
Sở Du sau khi tốt nghiệp theo đuổi công việc này đã gần mười năm,
cô học đại học chuyên nghành là biên tập chương trình TV radio, cuối cùng
nhẫn nhịn tới giờ, leo lên được vị trí đạo diễn. Coi như cô leo cũng thật
nhanh, hơn nữa, tổ sản xuất bọn họ cũng tương đối trẻ tuổi, không giống
như trong đài luôn nhìn nhận đánh giá theo bối cảnh, đẳng cấp. Tiền lương
không tồi, công việc lại rất mệt mỏi, Sở Du vì luôn phải thức thâu đêm mà
thi thoảng cảm thấy cơ thể chịu không nổi.
Bên cạnh, phó đạo diễn cầm tập kịch bản đến, nhắc nhở Sở Du một số
chỗ đáng lưu ý và các mặt khác của khâu thiết kế. Sở Du tiện tay ném lon
cà phê vào thùng rác rồi mới ngồi vào chỗ, cô nhìn thời gian một chút,
hướng về phía loa, ra chỉ thị "Các máy quay chuẩn bị, lập tức bắt đầu!"
"3, 2, 1! Action!"
"Máy 1 đi, máy 2 chuẩn bị tới trước MC"
Huyệt thái dương của Sở Du có chút đau, cô một tay nhấn nút chuyển,
tay khác day day huyệt thái dương, hôm nay không biết vì sao lại như vậy,
tựa hồ cà phê cũng không có hiệu quả. Sở Du cố nén khó chịu nhìn chằm