SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 67

Khắc ném trúng cũng không phải là hắn, hắn (Ngô Khắc) dựa vào cái gì
ném đi mặt mũi!

Giáo y (người phụ trách trong phòng y tế) nhẹ nhàng ấn phía sau đầu

Sở Du một cái, Sở Du đau đến nhe răng trợn mắt. Giáo y đứng lên, đến
cách vách "Tôi đi lấy ít thuốc, hơi sưng."

"Ngô Khắc được lắm! Có lẽ cậu phải khó chịu trong thời gian dài..."

Bồ Tử Hạo nhìn Sở Di đau đến cau mày liền tức lên, Ngô Khắc đánh bóng
lúc nào cũng không phân biệt năng nhẹ, lần này lại đụng đến Sở Du.

Sở Du nghe giọng hắn có chút buồn cười, "Cậu mới giỏi thật đấy, còn

định cùng với người khoa Lý đánh nhau à?" Dáng vẻ của Bồ Tử Hạo hôm
nay có chút doạ người, mười phần hung ác, nhìn giống như dã thú bị chọc
giận.

"Ai cùng cả khoa bọn họ đánh nhau, đánh hắn là được." Bồ Tử Hạo

suy nghĩ tìm người chặn Ngô Khắc lại, trong sân trường dễ bị thầy giáo
phát hiện, trường của bọn họ ở trong một hẻm nhỏ, sau khi tan học chặn
người không quá thuận lợi.

"Cậu ít gây chuyện đi, việc này cứ vậy cho qua là được rồi." Sở Du

cau mày nói, cô biết Bồ Tử Hạo gan lớn, sợ hắn liều mạng, nháo đến lớn
chuyện.

Bồ Tử Hạo tụa hồ có chút không phục, môi hắn vểnh lên, lông mày

hơi nhíu, cằm siết chặt, yên lặng không nói. Sở Du dở khóc dở cười, cảm
thấy hắn giống như đứa con nít vậy, "Cậu tức giận làm cái gì, vốn dĩ cũng
không phải chuyện lớn mà."

Dáng vẻ của Bồ Tử Hạo trong đời thực, cùng với trên mạng quả thật

hoàn toàn khác nhau. Sở Du cũng không hiểu tiểu tử lớn tồng ngồng cao
ngất trước mặt, làm sao có thể biết được cách viết các ký tự biểu cảm manh
(dễ thương, đáng yêu) như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.