SÔNG NGẦM - Trang 314

thở đã thấy trước mắt đen sì. Anh gạt nước đang ròng ròng chảy trên mặt,
định thần nhìn bóng đen trước mặt, bỗng thấy trong lòng lạnh toát.

Lục Đại Xuân đứng sừng sững bên bờ sông, khẩu súng trong tay hắn

đang nhằm vào trán Phương Mộc. Sau lưng hắn, Lục Đại Giang đang ôm
đầu, mồm liên tục chửi bới, Lục Hải Yến đã bất tỉnh nhân sự, máu me đầy
mặt.

Gương mặt méo mó của Lục Đại Xuân dính đầy vết máu, một con mắt

bị máu dính bết, con mắt còn lại vằn lên những tia sáng hệt như một con
thú hoang.

"Mày giỏi thật! Đến con đàn bà của tao cũng giúp mày." Những thớ

thịt trên mặt Lục Đại Xuân liên tục gồ lên, "Bây giờ, mày chết mẹ mày đi!"

Thế là kết thúc!
Lần này, đúng là phải chết thật rồi!
Không, đừng nhắm mắt. Đừng để hắn thấy sự mềm yếu của mình, dù

là một thoáng. Sự yếu hèn trước từ đường chỉ là một lần duy nhất.

Hãy chết như Đinh Thụ Thành, hãy chết như Lục Hải Thao.
Phương Mộc nhìn chằm chằm vào họng súng đen ngòm đó, đợi viên

đạn xuyên qua đầu mình.

"Đoàng!"
Một đốm lửa nổ bùng trước mắt Phương Mộc, trong lòng anh thấy thật

bình yên.

Khoảnh khắc ánh lửa vụt sáng, Phương Mộc biết viên đạn đã ra khỏi

nòng súng, nó sẽ xuyên thấu xương sọ anh, hiệu ứng cộng hưởng hốc sẽ
làm cho tổ chức não của anh nát bét, sau đó viên đạn sẽ xuyên qua não, lao
thẳng vào dòng sông ngầm yên ả sau lưng. Lúc đó, đầu anh chỉ còn là một
đám be bét máu thịt.

Nhưng, tất cả những việc đó không hề xảy ra.
Lửa đạn khiến trước mắt Phương Mộc nhòa đi, khi nhìn rõ được mọi

vật, anh phát hiện ra mình vẫn đang nổi trên mặt nước. Đầu vẫn nguyên
vẹn, còn Lục Đại Xuân đang đờ người ra ở trên bờ.

Lục Đại Xuân dường như vẫn chưa hoàn hồn sau tiếng nổ khủng khiếp

vừa nãy, hắn đờ đẫn nhìn bàn tay nát bét của mình, dưới chân hắn là khẩu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.