SÔNG NGẦM - Trang 354

Tất cả những việc này, đều là do gã cảnh sát khốn kiếp đó gây ra.
Nét mặt Lương Tứ Hải đột ngột tối sầm. Kim Vĩnh Dụ vẫn im lặng

bên cạnh từ nãy, liền ngăn Bành Trung Tài đang liên mồm lải nhải. Hắn tự
cho là mình rất hiểu Lương Tứ Hải, trong thời điểm khó khăn này, tốt nhất
là đừng để ông chủ nổi cáu.

Thực ra những lời kêu ca của Bành Trung Tài không hề lọt vào tai

Lương Tứ Hải. Có điều, cho dù không nghe, Lương Tứ Hải cũng biết đối
phương đang lảm nhảm về chủ đề gì gì.

Một là tiền, hai là một lời đảm bảo về tương lai.
Lương Tứ Hải kéo ngăn kéo, lôi ra hai chiếc phong bì đã chuẩn bị sẵn

từ trước, ném lên mặt bàn.

"Đây là hai cái thẻ, mỗi cái năm trăm nghìn tệ, mấy hôm nữa tôi sẽ

đưa hai chú đi đâu đó tạm lánh một thời gian, đợi tình hình lắng xuống rồi
trở về."

Bành Trung Tài nhìn Kim Vĩnh Dụ, tập tễnh một chân xông lên trước,

cầm lấy một chiếc phong bì nhét vào túi áo.

Kim Vĩnh Dụ do dự một lúc, rồi cũng cầm lấy chiếc phong bì. Tấm

thẻ ngân hàng nhỏ bé nặng tựa nghìn cân.

Đợi tình hình lắng xuống, có thể là một hai năm, cũng có thể là tám

đến mười năm. Đến khi đó, kể cả có quay về được, đại ca lừng lẫy một
thời, cũng chỉ còn cách dè chừng sắc mặc người khác để kiếm miếng ăn.

Bành Trung Tài không nghĩ nhiều thế, hắn lên tiếng hỏi: "Sếp ạ, em đi

chuyến này, con trai em, và mấy mụ vợ của em thì làm thế nào?"

"Chuyện này chú cứ yên tâm." Lương Tứ Hải mỉm cười, "Tôi sẽ chăm

sóc chu đáo."

Nói là chăm sóc, thực ra là con tin. Nếu hai tên này làm bất cứ việc gì

bất lợi đối với Lương Tứ Hải, người nhà bọn chúng sẽ phải gánh chịu hậu
quả.

Kim Vĩnh Dụ và Bành Trung Tài đều hiểu rõ điều này, người trong

giang hồ, không tự quyết định được việc cho mình, đã dấn thân vào nghề
này, lúc cần nhịn phải nhịn, lúc cần dừng tay, phải dừng tay. Nhưng Kim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.