SÔNG NGẦM - Trang 72

"Khà khà." Tiêu Vọng cũng chen vào rửa tay, "Mọi người căng thẳng

suốt mấy hôm nay rồi, giải lao một tí cho thoải mái."

Rửa tay xong, Tiêu Vọng lau tay qua loa vào quần rồi lôi từ trong túi

áo ra một chiếc phong bì đưa cho Phương Mộc.

"Gì thế?" Phương Mộc ngạc nhiên hỏi.
"Một chút cảm ơn." Tiêu Vọng cười nói: "Ai lại để cậu vất vả mà

không có tí bồi dưỡng nào."

"Ôi thôi!" Phương Mộc đưa tay lên chặn lại, "Chúng tôi có quy định

rõ ràng, khoản tiền này tôi không nhận được. Anh cứ gửi thẳng cho Sở."

"Cũng được." Tiêu Vọng nhét chiếc phong bì vào túi áo, rồi lại lôi

ngay ra một phong bì khác dày hơn, "Cái này anh nhất định phải nhận."

"Lại là gì thế?"
"Đây là một chút của Lương Trạch Hạo gửi cho anh." Tiêu Vọng hạ

thấp giọng, "Gọi là cảm ơn."

"Tôi không lấy!" Phương Mộc cau mày, "Anh trả lại cho hắn ta."
"Ha ha, đừng có ngốc thế." Tiêu Vọng vừa cười vừa nhét chiếc phong

bì vào túi Phương Mộc, "Gã chết tiệt ấy không thiếu gì tiền, không lấy thì
lãng phí quá."

"Tôi không lấy!" Phương Mộc gần như đẩy Tiêu Vọng ra, "Anh nói lại

với Lương Trạch Hạo là tôi có lương để lĩnh. Cứu Bùi Lam không phải vì
tiền."

Tiêu Vọng cười gượng mấy tiếng, vẻ mặt vô cùng lúng túng, Phương

Mộc cũng thấy áy náy.

"Cái… cái việc tôi nhờ anh thế nào rồi?"
"Hả? Việc gì nhỉ?"
"Cô gái con một người họ hàng nhà tôi ấy…"
"À." Vẻ mặt Tiêu Vọng lập tức tự nhiên trở lại, "Vẫn chưa có thông

tin gì. Anh đừng lo, nếu có tình hình gì, tôi sẽ báo cho anh ngay."

"Vâng." Phương Mộc khẽ gật đầu, trong lòng hơi thất vọng. Thực ra,

trong thâm tâm anh hiểu rõ, giữa mênh mông biển người, tìm Liêu Á Phàm
đâu có dễ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.