SỐNG NHƯ TIỂU CƯỜNG - Trang 136

BuKLa

Sống như Tiểu Cường

Chương 45 - 46

Tôi ngã vật ra đất, một phụ nữ đã kịp xông lên trước mặt tôi hỏi: “Xin được
hỏi anh có phải là Trương Tiểu Cường đã xả thân cứu người không?”
Phản xạ có điều kiện đã được chuẩn bị sẵn của tôi trả lời chị ta: “Không
phải tôi, không phải tôi.”
Đã từng có rất nhiều người hỏi tôi những câu như thế: “Cậu có phải Trương
Tiểu Cường không?”
Lúc nào tôi cũng đáp: “Không phải tôi, có phải anh cần tìm thằng nhóc hư
hỏng Trương Tiểu Cường không ? Tôi vừa nhìn thấy nó chạy qua đây.”
Nhưng câu hỏi hôm nay hơi khác một chút trước câu hỏi của chị ta có từ:
“Xả thân cứu người.”

Tôi đứng phắt dậy, vuốt lại bộ complê, đây là bộ cảnh mới mua hôm qua,
vẫn là mua ở chỗ cũ, là khách hàng cũ nên lần này tôi chỉ mất có 29 nhân
dân tệ, có điều lần này cũng không phải là rẻ vì bà chủ phòng thù nghiêm
ngặt, tôi chẳng chôm được cái cà vạt nào.

Tôi bình tĩnh cười, mắt tôi ánh lên một tia kiên định, một tia mạnh mẽ. Một
Trương Tiểu Cường tràn ắp chính nghĩa xuất hiện trước mặt mọi người,
hình tượng thế này tôi cũng đã nghiên cứu kỹ, tất nhiên không phải học hỏi
từ “Sách quý Tam Thủy”, từ nhỏ tôi đã rất thích đọc các nhân vật anh hùng
trong cuốn sách tiểu nhân, nhưng tôi đọc nó chỉ như một trò cười, cái tốt thì
nên học nhưng cái sai lầm cũng nên nghiên cứu, có thế mới nhắc nhở bản
thân mình không phạm phải những sai lầm giống nhau.

Cô phóng viên dí micro vào miệng tôi hỏi: “Anh Trương Tiểu Cường, xin
hỏi trong lúc xả thân cứu người đó anh có suy nghĩ gì?”

Tôi chợt im lặng, tôi không thể nói với chị ta là tôi bị ép buộc được, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.