SỐNG NHƯ TIỂU CƯỜNG - Trang 135

Đám người đồng loạt xông lại phía tôi, trong số họ tôi thấy một số người
cầm theo vũ khí, trông như dùi cui điện, tôi quay ngoắt người chạy ra phía
ngoài, dù thế nào cũng phải thoát khỏi đám người này rồi tính sau, tôi vẫn
rất tin tưởng vào tốc độ của mình.
Tôi xô ra đến cửa đụng đầu ngay một người đang tiến vào, người này khỏe
mạnh vạm vỡ nên kết quả của cuộc đụng đàu là tôi ngã lăn quay ra đất.
Tôi nghĩ vậy là xong, lần này tôi chết chắc rồi, tôi ngẩng lên nhìn kẻ đã
đụng phải mình, cho dù hôm nay tôi có bị người ta đánh chết thì tôi cũng
phải chửi cái kẻ đã hại tôi một trạn mới xong.

Tôi ngẩng lên đập ngay phải một màu xanh chói mắt, đụng phải tôi là một
cảnh sát trung niên, truyền đến bên tài là từng hồi còi xe cảnh sát, trước cửa
công ty đỗ hàng loạt xe cảnh sát và rất nhiều cảnh sát đồng loạt xông vào
tòa nhà.

Tôi ngồi trên nền quay lại nhìn đám người đang dần tiến sát vào tôi, lại
nhìn vào làn sóng cảnh sát, họ đang tiến lại thành một tư thế vòng vây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.