SỐNG NHƯ TIỂU CƯỜNG - Trang 102

họng vừa hoàn hảo vừa đặc sắc của cậu, tuy là bạn thân của nhau nhưng đôi
lúc tôi cũng phát ghen lên với biệt tài của cậu ta.
Đương nhiên cậu ta chẳng phải là ca sĩ ngôi sao gì cả, hành vi kiếm tiền
bằng hát nhép là hành vi không thể chấp nhận được, còn như Tứ Mao là
dựa vào năng lực của chính mình, ngày đó ở thị trấn mỗi lần nhà nào có
người già qua đời, nhà lại không có con trai chịu tang, họ thường thuê Tứ
Mao làm con trai hiếu trong ngày lễ truy điệu, Tứ Mao gào khóc vừa não
nề thảm thiết vừa âm vang, xung quanh nhà người có tang trong phạm vi
bán kính một kilomet đều nghe rõ mồn một. Những người nghe thấy cũng
không thể không đến phúng viếng, sau khi trừ khoản thuê Tứ Mao, phong
bao họ kiếm được cũng khá, thật đúng là một mũi tên trúng hai đích.
Phùng Kỳ vẫn đang thao thao bất tuyệt tôi đã thấy Chủ tịch Lâm, Lâm Tiểu
Hân cùng một vài người nữa đến bên cánh gà, Lâm Tiểu Hân vừa nhìn thấy
bộ dạng của tôi trên sân khấu vội vàng nhịn cười.
Một lúc sau, tôi nghe thấy người dẫn chương trình giới thiệu: “Đề nghị cho
một tràng pháo tay chào mừng lãnh đạo phía tổ chức chương trình, ông
Lâm, Chủ tịch công ty quảng cáo Tân Tân lên phát biểu.
Chủ tịch Lâm bước lên sân khấu, bắt đầu bài phát biểu. Phàm là các lãnh
đạo phát biểu thì luôn theo một khung nhất định. Không thiếu phần cảm ơn
sự quan tâm tham gia của mọi người, tóm lấy một ưu điểm nho nhỏ của
hoạt động này rồi phóng đại nó lên mà biểu dương, cuối cùng là ý nghĩa lớn
lao của hoạt động.
Tôi càng nghe càng ngán, càng nghe càng buồn ngủ, nhưng mà tôi không
dám ngáp, bởi vì tôi mà há mồm ra thì hình cái giầy in trên mặt tôi vốn do
mười mấy tiến sỹ nghiên cứu nên, hàm chứa cái tinh tuý năm nghìn năm
của nền văn hóa Trung Quốc sẽ biến thành cái giầy rách.
Tôi chán ngấy ngó xuống phía khán đài, quái lạ, chỉ nhìn thấy Tứ Mao và
Tiểu Thuý, chẳng thấy mẹ đâu. Vừa mới nãy bà hãy còn ở dưới đó gào thét
rất khí thế, làm cho Phùng Kỳ dường như quên mất rằng mấy người hâm
mộ đó là do công ty tôi thuê về.
Tôi đứng trên sân khấu mất 5 tiếng đồng hồ. Giờ đã là giữa thu, mỗi lần gió
thổi qua lại mang theo chút hơi lạnh, hôm qua tôi vừa đem giặt cái áo kép

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.