SỐNG NHƯ TIỂU CƯỜNG - Trang 27

Người càng mảnh mai tạo dáng này càng cuốn hút, chứ cứ như mụ béo này
cả người toàn những thịt là thịt thì chẳng thể nhìn nổi.
Tôi hỏi mụ: “Tứ Mao nợ chị bao nhiêu?”
“Bốn tháng tiền thuê phòng, tổng cộng là tám trăm tệ.” Mụ đáp.
Tôi lôi trong túi tám trăm vừa kiếm được đưa cho mụ.
Chị ta đếm tiền rồi bỏ đi với vẻ không được mãn nguyện lắm.
Tứ Mao rất cảm kích, cậu ta nhìn tôi nhưng không nói gì bởi Tứ Mao cũng
hiểu rằng có những điều nhiều khi không cần thiết phải nói ra.
Tôi nói: “Giờ công việc chính đang bị đình đốn, đành phải tìm một việc
phụ để làm. Cậu có báo không?”
Tứ Mao gom nhặt khắp phòng được rất nhiều báo cũ.
Cậu ta nói: “Báo này mình trộm từ phòng thu phát về đấy.”
Tôi lật bừa đống báo, có rất nhiều quảng cáo tìm nhân viên, nhưng báo toàn
bị xé mất một nửa, chỗ mất đều là thông tin tuyển dụng.
Tôi hỏi Tứ Mao: “Sao mấy tờ báo này còn mỗi nửa thế?”
Cậu ta ngại ngùng đáp: “Mình dùng đi vệ sinh.”
Trong đống báo tôi còn tìm thấy nửa quyển tiểu thuyết có tên Nụ hôn đầu
thất lạc trên xe buýt của tôi, giở trang đầu thấy tên tác giả Bukla, quyển
sách cũng bị mất đi nhiều trang.
Tôi ngạc nhiên hỏi cậu ta: “Nửa quyển kia cũng bị cậu đi vệ sinh rồi hả?”
Tứ Mao trả lời tôi: “Ừ.”
Tôi bực mình đứng phắt dậy nói: “Tứ Mao, cậu đã dùng sách của Bukla để
làm giấy vệ sinh ư?”
Tứ Mao đỏ mặt đáp: “Ừ, có lẽ là vậy, mà cũng có thể mình dùng để kê chân
bàn.”
Tôi thở dài nói với cậu ta: “Cậu không biết là mực in sách chứa hàm lượng
chì rất cao à, dùng làm giấy vệ sinh rất dễ bị viêm nhiễm, trĩ, thậm chí còn
dẫn đến ung thư đấy! Nếu nó theo đường máu lên não còn gây ra tổn
thương về não nữa, sao cậu dám dùng nó đi vệ sinh chứ?”
Tứ Mao nói: “Nghiêm trọng thế cơ à, vậy lần sau chỉ còn cách lấy báo một
mặt về dùng thôi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.