SỐNG NHƯ TIỂU CƯỜNG - Trang 31

BuKLa

Sống như Tiểu Cường

Chương 9 - 10

Từ một cái chợ nhỏ trong thành phố, tôi đã có được một bộ cánh sang
trọng. Tứ Mao ngạc nhiên ngắm nghía, cậu ta sờ vào bộ quần áo của tôi,
miệng không ngớt xuýt xoa khen ngợi: “Đúng là hàng cao cấp có khác, mà
này, cậu mặc comple trông đẹp trai ghê!”. Cậu ta hỏi tôi: “Bộ cánh bao
nhiêu?”, tôi nói: “ba mươi tệ.”

Tứ Mao lại xuýt xoa: “Đúng là tiền nào của nấy!”
Kỳ thực, người bán hàng ra giá ba trăm tệ nhưng tôi trả xuống còn ba mươi
tệ.
Cô Năm và mấy người đã từng buôn thuốc giả trong thành phố thường treo
đầu dê bán thịt chó, cao bò thì bảo là cao hổ. Những kinh nghiệm mặc cả
họ tích luỹ được khá phong phú, mặc cả thực chất không khó, chủ yếu cần
to gan, mạnh mồm, mặt dày. Một quy trình mặc cả hoàn thiện nhất gồm các
bước sau:
Bước một: Nhìn một cách coi thường. Bạn phải là một kẻ đứng trên, nếu họ
thấp hơn bạn thì hãy nhìn họ bằng ánh mắt của kẻ bầy tôi, nếu họ cao hơn
bạn thì bạn nhìn món hàng của họ một cách coi thường. Nếu người bán
hàng là một đứa trẻ con thì bạn không cần áp dụng bước thứ nhất này.
Bước hai: Nhìn hàng hóa một cách đau lòng. Để cho họ biết rằng, bạn đang
cầm một mớ rác và đang giúp họ xử lí chúng, đó chẳng qua là hành động hi
sinh của một người cao thượng cống hiến cho sự nghiệp bảo vệ môi trường.
Họ còn mặt mũi nào mà tính tiền bạn.
Bước ba: Nhìn một cách chân thành. Tuy đồ của họ chẳng ra gì nhưng bạn
vẫn quyết định mua, hãy để họ thấy được trong ánh mắt bạn một tấm lòng
cao cả, trước khi nhìn họ hãy dụi lại mắt thật kỹ, nếu để họ thấy dỉ mắt bạn
coi như bước này thất bại.
Bước bốn: Nhìn một cách xúc động. Một số thứ tưởng là đồ bỏ đi nhưng
nếu nó ở trong tay của người biết sử dụng thì nó vẫn có thể tạo ra giá trị bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.