Sống thiền
104
trước hết cần phải dẹp bỏ mọi vật chứa. Những
bình, ly, chai, lọ... không cho ta thấy hình tướng
của nước mà đó chỉ là hình tướng của chúng.
Dẹp bỏ những khuôn khổ giới hạn đó, ta mới có
thể biết được nước là một thực thể hiện hữu mà
không cần có bất cứ hình tướng nào.
Tuệ giác chỉ có thể đạt đến qua con đường
thiền quán, hay nói cụ thể hơn là sự duy trì
chánh niệm và quán chiếu đối tượng trong
chánh niệm. Tri thức thì có được qua sự tích
lũy, học hỏi, phân tích, suy diễn. Tuy nhiên, khi
chưa có được tuệ giác thì tri thức vẫn tồn tại
như một rào chắn cần phá vỡ. Nhưng không có
tuệ giác thì lấy gì để phá vỡ rào chắn tri thức?
Đây là gút mắc lớn nhất của người mới bước
chân vào thiền. Để giải quyết thế bế tắc này,
từ khoảng thế kỷ thứ hai, Bồ-tát Long Thụ,
một luận sư nổi tiếng, đã viết ra bộ luận Trung
Quán như một một phương thức dùng chính
khả năng phân tích, suy diễn của ý thức để phá
vỡ mọi khuôn khổ giới hạn của ý thức. Vì thế,
luận Trung Quán không được viết ra để hình
thành nên một học thuyết, mà là để phá vỡ rào
chắn tri thức, dẹp bỏ những chướng ngại cho