103
Thực hành thiền quán
qua các khái niệm, nên nó đòi hỏi người muốn
thể nhập vào phải quăng bỏ tất cả những khái
niệm, khuôn khổ đã tích lũy lâu đời thành tri
thức của mình. Nếu vẫn bám chặt vào mớ tri
thức ấy và đến với thiền như một cách tích lũy
thêm tri thức, người học thiền sẽ chẳng đạt
được điều gì cả, vì thiền không mang lại tri
thức mà là nhằm khơi nguồn tuệ giác vốn có
nơi mỗi người.
Một giáo sư đại học đến tham vấn một thiền
sư để tìm hiểu về thiền. Thiền sư tiếp ông và
pha trà đãi khách. Khi châm trà vào chén của
vị giáo sư nọ, mặc dù đã đầy tràn cả ra bên
ngoài mà ông vẫn cứ rót mãi, rót mãi... Không
chịu được, vị giáo sư phải lên tiếng: “Thưa ngài,
chén trà đã đầy tràn. Ngài không thể châm
thêm vào được nữa.” Thiền sư nhoẻn miệng
cười và nói: “Trong lòng ông cũng đầy ắp tri
thức như chén trà này, không có chỗ cho sự tiếp
nhận thiền học.”
Vì thế, người đến với thiền, nếu muốn thể
nhập được thực tại, trước tiên cần phải làm
trống đi “chén trà tri thức” của mình. Như khi
muốn biết về thực tướng của nước, chúng ta