Sống thiền
164
lại là giai đoạn tôi thực hành thiền tập một
cách tinh cần nhất. Và giờ đây nghĩ lại, quả
thật cũng ít khi có được những điều kiện thuận
lợi tương tự nếu xét theo ý nghĩa để phát huy
các tác dụng của việc tập thiền.
Trong gian nhà đơn sơ dựng lên toàn bằng
những vật liệu tự kiếm được, tôi có một căn gác
nhỏ bằng những tấm tre đan ghép trên những
thân cây đà để nguyên không bào chuốt. Ở vị
trí cao nhất của cột nhà, gần sát mái, tôi treo
một tượng Phật nhỏ bằng giấy, và đôi mắt hiền
từ của ngài từ trên ấy nhìn xuống ngay tấm
sàn tre là nơi tôi thiền tập mỗi ngày và niệm
Phật.
Mặc dù công việc trong ngày hết sức cực
nhọc và việc ăn uống thiếu thốn, kham khổ,
tôi duy trì được sức khỏe một cách kỳ lạ và
tự mình luôn cảm thấy thanh thản, vui sống.
Những buổi chiều khi mặt trời xuống thấp về
phía xa trên những rặng tre rừng còn rậm rạp,
tôi ngồi yên trước sân nhà lặng ngắm để cảm
nhận tất cả vẻ đẹp trầm lắng của thiên nhiên
yên tĩnh quanh mình và tự chiêm nghiệm về