SƯ PHỤ (HỆ LIỆT) - Trang 47

Ta nhân cơ hội nói với hắn, "Đúng vậy đúng vậy, xuống dưới một chút

đi, hét lên cho họ nghe!" Mộc Ngọc cũng là kẻ lỗ mãng, gặp phải những
tiểu yêu quái Mộc Tuyên nói thì có thể đối phó được, nhưng thấy sát khí và
mai phục như vậy lập tức mất chủ kiến, ý của ta trở thành ý của hắn, hắn
không nghĩ ngợi đã ngự kiếm xuống, "Có mai phục! Có mai phục, mọi
người đi mau!" Hắn hét lên, còn ánh mắt ta chăm chăm nhìn Mộc Tuyên
đang chiến đấu với một yêu quái.

Nghe thấy giọng Mộc Ngọc, Mộc Tuyên đâm một kiếm vào cơ thể yêu

quái, ngẩng đầu hét với Mộc Ngọc, "Đi lên!"

Trong lúc tình thế cấp bách, một mũi tên màu đen do chướng khí tụ

thành từ trong rừng bắn ra, bay thẳng về phía Mộc Ngọc, ta nghiến răng,
bất chấp tất cả đẩy Mộc Ngọc từ trên ngự kiếm xuống. Mộc Ngọc tránh
được mũi tên nhưng rơi vào trong rừng. Ta "không biết" ngự kiếm, đương
nhiên cũng nặng nề ngã xuống đất.

Vừa bò dậy, còn chưa kịp phủi bụi trên người thì ta đã xông về phía

Mộc Tuyên, lòng thầm nghĩ, bất kể hôm nay y muốn làm gì, ta cứ ngăn cản
y là được rồi. Đúng lúc này, một đám hắc y nhân tựa như từ dưới đất chui
lên, hỗn chiến với đệ tử phái Thương Lam, nhất thời đệ tử Thương Lam trở
nên yếu thế.

Mộc Tuyên thấy vậy tức khắc kết ấn trong tay, thanh khí của tiên gia

hòa vào mặt đất, khiến hắc y nhân và đám yêu quái đau đớn khôn cùng.

Tuy nhiên có một hắc y nhân dường như không bị sức mạnh của Mộc

Tuyên ảnh hưởng, gã cầm kiếm chạy đến, đâm thẳng vào tim Mộc Tuyên,
Mộc Tuyên quay người đỡ, nhưng vẫn bị đâm rách tay. Thế kiếm trong tay
hắc y nhân khựng lại, lực đạo hướng xuống, chuẩn bị chặt đứt cánh tay
Mộc Tuyên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.