SƯ PHỤ (HỆ LIỆT) - Trang 99

“Ta phản bội thì đã sao?”

Lưu Nguyệt đáp rất lạnh nhạt, nhưng ta dường như nghe thấy tiếng

Linh Nữ tức đến ói máu.

Ta cảm thấy buồn cười, thần trí hơi tỉnh táo hơn đôi chút. Song đến

khi thần trí tỉnh táo hẳn, ta lập tức phản ứng được, chả trách lúc trước lại
cảm thấy tên Lưu Nguyệt này quen thuộc, đó chẳng phải là Ma Vương đỉnh
đỉnh đại danh năm xưa rơi xuống Ma Uyên không lên được nữa đó sao…
Lúc ý thức được điều này, toàn thân ta cứng đờ.

Ma Vương này từ dưới Ma Uyên lên… Ta giật mình trở người, còn

chưa mang giày đã chạy thẳng ra ngoài. Thấy ta ra, ánh mắt Lưu Nguyệt
sáng lên, y chưa lên tiếng, ta đã túm áo y: “Ngoài ngươi ra, còn có ai từ
dưới đó lên nữa không?”

Lưu Nguyệt nhìn ta không nói. Ta không chậm trễ, quay đầu nhìn Linh

Nữ, Linh Nữ thấy ta nhìn mình bằng ánh mắt sắc lạnh, cô ta rụt về phía sau,
lại cảm thấy làm vậy dường như thật chẳng ra gì, nên hắng giọng nói:
“Chuyện gì?”

“Còn có air a khỏi Ma Uyên nữa không?”

Cô ta đảo mắt: “Cô hỏi đồ đệ của cô à?”

“Nói!”

Thân hình Linh Nữ chấn động: “Nơi đó trăm ngàn năm nay Ma Tộc ta

đẩy xuống biết bao nhiêu người, ngoài Ma Vương ra chưa từng có ai
lên…”

Cô ta chưa dứt lời, khí tức quanh người ta nổi lên, đi thẳng về phía Ma

Uyên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.