việc làm vua diễn ra suôn sẻ. Ông luôn tâm niệm Lê Thái Tổ đã gây dựng
nên cơ đồ, vua cha đã sắp đặt mọi việc đâu ra đấy, đến lượt mình chỉ nên lo
giữ gìn nếp cũ, đặng làm sáng rõ công đức của ông cha. Trong những năm
ông trị vì, đất nước yên ổn, không có loạn lạc. Nhà vua chú trọng chăm sóc
bảo vệ đê điều, khai sông, đắp đường; khuyến khích nông dân làm ruộng,
trồng dâu, nuôi tằm; ngăn ngừa tệ quan liêu, nhũng nhiễu chốn quan
trường... Có thể nói, bảy năm dưới thời Lê Hiến Tông mọi việc vẫn y theo
đời Hồng Đức, khác chăng người đứng đầu triều chính không có được tầm
vóc như đức vua Lê Thánh Tông.
Năm 1504, Lê Hiến Tông mất do bệnh nặng. Hoàng thái tử Lê Thuần lên
ngôi, tức Lê Túc Tông, vị vua thứ bảy của triều Lê. Cũng giống như vua
cha, Lê Túc Tông là người hiền hòa, được sử cũ miêu tả là vị hoàng đế có
tính cách “vui điều thiện”. (Ông nguyên là con trai thứ ba, nhưng do chăm
ngoan, hiếu học, nên được vua cha phong làm Hoàng thái tử kế vị.) Không
lâu sau khi lên nối ngôi, ông đã làm được nhiều việc tốt, như phóng thích
phi tần, giảm bớt sức lao động của nhân dân, giữ vững nền quân chủ, kỉ
cương khiến người dân được sống thanh bình... Nhưng thật không may, cho
ông cũng như cho vương triều, Lê Túc Tông lên ngôi khi 16 tuổi, ở ngôi mới
được nửa năm thì bị bệnh nặng mất. Do chưa có con, nên ông chỉ định người
anh em cùng cha khác mẹ là Lê Tuấn lên ngôi. Di chiếu của ông có viết về
việc này như sau: “Bệnh trẫm chưa khỏi, lo rằng việc phó thác nặng nề e sẽ
không kham nổi. Con thứ hai của Tiên hoàng đế là Tuấn, là người hiền
minh, nhân hiếu, có thể nối được ngôi chính thống, để thừa kế tổ tông, vỗ về
thần dân.”
Thực hiện di chiếu của vua, đầu năm 1505 hoàng tử Lê Tuấn được đưa
lên ngôi, trở thành vị vua thứ tám của nhà Hậu Lê. Song Lê Tuấn không
phải là người “hiền minh, nhân hiếu” như Túc Tông trông đợi, mà ngược lại,
là một ông vua hoang dâm tàn bạo khét tiếng trong lịch sử Đại Việt. Đó
chính là Lê Uy Mục, hay Quỷ Vương, như dân gian vẫn gọi.
Việc Lê Tuấn lên làm vua không chỉ là một trang sử buồn của đất nước,
mà còn mở đầu cho sự suy vong của nhà Hậu Lê. Từ đây cho đến khi nhà Lê