SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 180

Cô ấy muốn nói gì thế nhỉ? Mà đúng hơn là tại sao tôi lại nói mấy

chuyện như thế này?

"Thế nên tóm lại chị là con người!"

Tôi khẳng định một cách cưỡng ép, nhưng Karasuma chẳng hề thay

đổi nét mặt, nói tiếp với giọng lao xao thầm thì.

"Nhưng những người xung quanh coi tôi là 'quái vật', sợ hãi tôi và

không định đưa tôi vào nhóm bạn bè của họ."

"Chuyện đó là vì chị đã làm những chuyện độc ác với mọi người trong

đội hợp xướng. Nhét giun đất vào giày là quá đáng lắm. Cỡ như bơ nhân
tạo thì còn được."

"Người tẩy chay tôi trước là bọn họ, thế mà tôi lại cần phải lo lắng cho

họ đến mức đó sao?"

Phải rồi. Karasuma bị các học sinh khóa trên bắt nạt và đã trả thù.

"... 'Quái vật' trong Frankenstein khi mới thức dậy cũng mang trái tim

không khác gì so với con người. Thếnhưng... gã bị con người ngược đãi và
biến thành quái vật... Nếu được con người chấp nhận, có lẽ quái vật cũng
có thể sống như một con người..."

Giọng nói của Karasuma quá lãnh đạm, khiến cho tôi không biết được

cô ấy đang đau buồn, đang căm hận, hay đã buông xuôi trước việc mình bị
người khác gọi là "quái vật".

Giọng nói như thì thầm ấy cứ ngấm dần vào trái tim tôi.

"Thế nhưng đến cả trái tim của gã cũng đã biến thành quái vật...

Những con người đớn hèn ngu muội, chỉ nghĩ đến sự an toàn của bản

thân đã biến gã thành một con 'quái vật'...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.