SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 258

Anh Konoha quay người về phía chúng tôi.

"Từ chỗ này của cái cửa..."

Anh ấy chạm vào phần khóa, rồi khẽ di chuyển ngón tay sang ngang.

"Nếu ta vắt ngang một sợi ruy băng ở phần hộp này, rồi cột một vật

nặng vào đầu dây, ta sẽ có thể đóng cửa lại từ bên trong. Nếu dùng đá làm
vật nặng đó thì sau một khoảng thời gian, đá sẽ tan ra và cửa sẽ tự động
mở."

Anh ấy buông tay khỏi cái cửa đã đóng một lần và khiến nó mở ra.

Tôi nhớ lại cảnh khi cửa tủ mở ra, lông vũ đỏ bay tứ tán, và cảnh khói

trắng tràn ra ngoài. Còn cả sợi ruy băng màu đỏ rơi ra nữa. Thì ra ở đầu sợi
ruy băng đó đã cột đá khô để biến nó thành vật nặng!

Chị Tomo đanh mặt lại và im lặng.

Anh Konoha rời khỏi tủ khóa, và tiến về phía tủ tường.

"Kịch bản bị ghi những ngôn từ của quái vật được tập hợp và bảo quản

ở đây."

Anh ấy gõ nhẹ nắm đấm lên tủ tường. Bả vai của chị Tomo nảy lên, cứ

như chị ấy bị âm thanh bé nhỏ ấy làm cho kinh ngạc.

"Miễn mở được tủ tường thì sẽ có thể nhân lúc trong phòng không có

ai để viết lại lời nhắn. Người quản lý chìa khóa tủ là em nhỉ, Sendou? Với
tư cách chủ nhiệm câu lạc bộ, em cũng có nhiều cơ hội ra vào phòng âm
nhạc. Cả việc di chuyên bàn, hay làm xáo trộn phòng dự bị, làm loạn các
bức chân dung, em đều có thể làm được."

Trong một khoảnh khắc, tôi không hiểu anh Konoha đang nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.