SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 260

"B... Bởi vì Nano-chi đi cất rương đạo cụ mãi không thấy quay lại, nên

em nghĩ là biết đâu..."

Chị Tomo tránh ánh mắt khỏi anh Konoha, giọng cũng trở nên the thé.

Vì sao chị Tomo lại dao động đến vậy? Ngực tôi đập thình thịch,

tưởng như sắp vỡ tung.

"Phải. Em đã bỏ mặc Hinosaka, người không quay lại từ phòng đạo

cụ, và đi về trước. Chẳng phải việc này không giống một người đầy trách
nhiệm như em chút nào sao?"

"Vì đầu em lúc đó chỉ toàn nghĩ về quái vật..."

"Nếu đúng như vậy thì em lại càng phải lo lắng và đi tìm Hinosaka

mói phải. Nếu là em lúc bình thường thì đã làm vậy rồi. Thế nhưng tại sao
em lại một mình đi về trước? Không phải do chính em là người đã nhốt
Hinosaka lại sao? Không phải vì em nghĩ rằng Hinosaka sẽ gọi điện thoại
cầu cứu sự giúp đỡ sao? Thế nhưng Hinosaka lại không mang theo điện
thoại và không thể ra ngoài. Khi biết chuyện đó qua cuộc điện thoại của
anh, em đã rất cuống quýt còn gì."

Anh Konoha nói liền một mạch không ngơi nghỉ.

Cứ như một trận cuồng phong.

Chị Tomo không thở nổi, đứng sững bàng hoàng.

"Chính bởi chuyện đó mà anh đã tin chắc người gây ra chuỗi vụ việc

là em... Sendou."

"!"

Tôi nuốt tiếng hét của mình vào trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.