SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 75

Tôi cũng biết rằng cuốn tiểu thuyết này đang không tiến triển mấy.

Ngón tay nhẹ nhàng gõ lên phím thường hay dừng lại, và anh ấy cũng

hay gườm gườm nhìn màn hình với gương mặt tối sầm.

Anh Konoha không kể cho tôi về cuốn tiểu thuyết mà anh ấy đang

viết.

Nhưng nhìn trạng thái có vẻ như anh ấy đang viết một câu chuyện

khác với cái mà anh ấy đã viết trước đây.

Có thể anh ấy đang ở giai đoạn đình trệ. Mỗi khi anh Konoha khổ sở

nhìn màn hình bằng ánh mắt ủ dột thì kẻ ở ngay gần bên nhìn cảnh đó là tôi
cũng thấy thật khó khăn.

Vì thế, tôi nghĩ rằng lễ hội văn hóa sẽ là thứ giúp anh Konoha thay đổi

tâm trạng.

"Nè, anh Konoha, đúng là chúng ta nên tham gia lễ hội văn hóa đi!

Quán cà phê văn học thì thế nào ạ? Em là nữ phục vụ, anh Konoha là ông
chủ. Tình yêu và sự lãng mạn sẽ ngập tràn trong cửa hàng nhỏ của hai
người."

"Anh không hứng thú."

"Nếu vậy kịch thì sao ạ? Em trông thế này thôi chứ hồi học cấp hai

cũng từng diễn vai chính trong vở kịch ở lễ hội văn hóa đây ạ. Em đã dùng
chổi đánh bại con sói xấu xa và được khán giả hoan hô nhiệt liệt."

"... Đó là Cô bé quàng khăn đỏ hả?"

"Không, là Ba chú heo con ạ."

"Đóng vai heo con ấy hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.