Trong thập kỷ qua, cả Mexico cũng lâm vào cảnh ngộ như của Thổ.
Giống như Thổ từ bỏ sự chống đối lịch sử của mình đối với Châu Âu và rắp
ranh gia nhập Châu Âu, Mexico cũng không còn tự coi mình đối lập với
Mỹ như trước đây nữa, mà cố tìm cách bắt chước Mỹ và gia nhập Khu vực
Mậu dịnh Tự do Bắc Mỹ. Các nhà chính trị Mexico đang bận bịu giải quyết
một nhiệm vụ lớn lao là xác định lại tính đồng nhất của Mexico và thực
hiện những cải cách kinh tế cơ bản, dần dần sẽ dẫn tới những thay đổi
chính trị cơ bản . Năm 1991, cố vấn thứ nhất của Tổng thống Carlos
Salinas de Gortari đã mô tả tỉ mỉ cho tôi những thay đổi mà chính phủ
Salinas đang thực hiện. Khi ông ta nói xong tôi nhận xét: „Những điều ngài
nói gây cho tôi ấn tượng mạnh mẽ. Dường như về cơ bản ngài muốn biến
Mexico từ một nước Mỹ Latinh thành một nước Bắc Mỹ“. Ông ta nhìn tôi
ngạc nhiên và kêu lên: „Ðúng như vậy! Đó đúng là những gì mà chúng tôi
đang tìm cách làm, nhưng tất nhiên không ai nói công khai như vậy!“ Nhận
xét đó cho thấy, ở Mexico cũng như ở Thổ, có những lực lượng xã hội quan
trọng chống lại cách xác dịnh mới về tính đồng nhất dân tộc. Tại Thổ, các
nhà hoạt động chính trị có xu hướng Châu Âu phải làm những động tác đối
với phía Hồi giáo (cuộc hành hương của Ozal tới thánh địa Mecca), cũng
giống như các nhà lãnh đạo Mexico có xu hướng Bắc Mỹ phải có động tác
với những người coi Mexico vẫn là một nước My Latinh (cuộc gặp cấp cao
Ibero-Mỹ do Salinas tổ chức tại Guadalajara).
Về mặt lịch sử, Thổ là nước bị rạn nứt bên trong sâu sắc nhất. Đối với
Mỹ, Mexico là nước bị phân rã bên trong gần nhất. Trên phạm vi toàn cầu,
Nga là nước bị phân rã nghiêm trọng nhất. Vấn đề liệu Nga có phải là một
bộ phận của Phương Tây hay không, haỵlà người lãnh đạo nền văn minh
Slave Đông chính giáo đặc thù của mình, là vấn đề được đặt ra không chỉ
một lần trong lịch sử Nga. Vấn đề này còn bị rối thêm do chiến thắng của
những người cộng sản Nga vũ trang bằng hệ tư tưởng của Phương Tây, họ
đã thích dụng nó vào điều kiện của Nga và rồi thách thức Phương Tây dưới
danh nghĩa của hệ tư tưởng đó. Sự thống trị của Chủ nghĩa Cộng sản đã
chấm dứt cuộc tranh luận lịch sử giữa phái Tây Âu và phái Slave. Nhưng