SULAMIF - Trang 51

IX

Đã bảy ngày trôi qua từ khi Solomon - nhà thơ, nhà thông thái, nhà vua -
dẫn về cung điện của mình người con gái nghèo ngài gặp trong vườn nho
lúc bình minh vừa rạng. Bảy ngày nhà vua vui hưởng tình yêu của nàng mà
không thể nào thỏa nguyện. Và niềm vui vĩ đại rọi sáng gương mặt ngài
như ánh dương chói vàng rực rỡ.

Những đêm trăng ấm áp, phong quang là những đêm tình ái ngọt ngào!
Nàng Sulamif khỏa thân nằm trên giường da hổ, còn nhà vua ngồi dưới sàn
cạnh chân nàng, rót đầy chén ngọc thứ rượu nho vàng óng ả của xứ
Mareotis, uống chúc sức khỏe người tình của mình và say sưa kể cho nàng
nghe những câu chuyện cổ dị thường và thông thái. Bàn tay Sulamif vuốt ve
mái tóc đen gợn sóng của nhà vua.

- Hãy nói em nghe đi, ôi quân vương của em, - một lần Sulamif hỏi, - rằng
em đã yêu chàng đột ngột như vậy có phải là điều lạ lùng đáng ngạc nhiên
không? Bây giờ nhớ lại tất cả, em có cảm tưởng rằng em đã thuộc về chàng
ngay từ khoảnh khắc đầu tiên, khi em còn chưa trông thấy chàng, mà chỉ
mới nghe giọng chàng nói. Trái tim em đập rộn lên và mở rộng đón chàng,
như một nụ hoa nở trong đêm hè khi gặp ngọn gió Nam. Chàng đã quyến rũ
em bằng cái gì vậy, hỡi lang quân của em?

Nhà vua nhẹ ngả đầu lên cặp đùi mịn màng của Sulamif, âu yếm mỉm cười
đáp lại:

- Ôi người ngọc của ta, trước nàng đã có hàng ngàn thiếu nữ hỏi người yêu
của mình điều đó, và hàng trăm thế kỉ sau nàng, người ta cũng vẫn đặt ra
câu hỏi ấy. Trên thế gian này có ba điều đối với ta là khó hiểu, và thêm một
điều thứ tư ta sẽ chẳng hiểu được bao giờ - đó là đường của chim ưng bay
trên trời, của rắn bò trong núi đá, của tàu chạy ngoài biển khơi và con
đường của đàn ông đi tới trái tim phụ nữ. Đây không phải là ý nghĩ của ta,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.