SỪNG CHÓ SÓI - Trang 100

Mọi người quay đầu nhìn nhân vật xen vào câu chuyện là một gã đàn ông có
vẻ ngái ngủ dưới vành mũ cát-két kéo sụp. Gã khoảng 40 tuổi râu rậm rì, mắt
sâu hoắm dưới cặp lông mày chổi xể. Tướng tá gã nếu so với hai chữ “Lục
Lâm” thì cũng là “thảo khấu” hoặc tương đương.

Gã cười:

- Ông bà già kia không giúp ích gì cho chuyến du lịch của các cô cậu đâu.

Ông cụ sửng sốt còn Gnafron há hốc mồm. Nó không ngờ gã đàn ông lại
khiếm nhã như vậy.

Hề Xiếc hỏi luôn:

- Thế thì chú giúp ích gì?

Gã thản nhiên:

- Tôi cũng là khách ở nhà trọ Lục Lâm đây.

Bà cụ tỏ ý nghi ngờ:

- Tôi không tin quán trọ đó mở cửa trong dịp lễ tết.

- Tôi là bạn bè của chủ quán. Có tôi ở đấy thì các vị khách nhóc tì kia khỏi
sợ quán đóng cửa. Tôi nói một tiếng là chủ quán nghe ngay thôi hà.

Tidou tỏ vẻ hớn hở:

- Chúng tôi sẽ trọ cùng quán với ông.

Xe đò dừng lại. Không khí ẩm ướt của thung lũng bao trùm. Những bông
tuyết tiếp tục rơi trắng xóa.

Trong khi Lục Thám Tử chia tay ông bà cụ tốt bụng và hiếu khách thì gã râu
xồm ân cần:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.