SỦNG EM ĐẾN NGHIỆN - Trang 119

Lô Nguyệt Nguyệt không biết làm sao để hình dung hai mẹ con này,

cảm giác giữa hai người có cảm giác xa cách.Không hề giống cô và mẹ của
cô, thân mật như vậy, nhưng cô không nghĩ quá nhiều, rót ly trà đưa cho
Lăng phu nhân; Lăng phu nhân vừa uống trà, vừa quan sát quanh mình,đột
nhiên nhìn chằm chằm Lô Nguyệt Nguyệt, "Cháu tên là Lô Nguyệt Nguyệt
đúng không? Dáng dấp thật đáng yêu, cha mẹ làm nghề gì?"

Lô Nguyệt Nguyệt sửng sốt, không biết mở miệng như thế nào; lập

tức, Lăng Thiệu kéo Lô Nguyệt Nguyệt qua ngồi cạnh mình,cười như
không cười, "Mẹ, người không nên hỏi nhiều như vậy, con thích là tốt rồi,
không phải sao?"

Lăng phu nhân bị lời nói của anh làm nghẹn lời,một câu đều nói

không ra, vốn định nổi giận, nhưng bà vẫn chịu đựng như cũ; tiếp theo, bà
đứng lên, bắt đầu quan sát gian phòng, đột nhiên nghĩ đến cái gì, xoay
người lại hỏi "Ở chung?"

Lô Nguyệt Nguyệt định lắc đầu, nhưng Lăng phu nhân đi trước một

bước thấy được thứ treo trên ban công, nội y của cô, cô ha ha cười một
tiếng, đỏ mặt, cũng không ra một câu.

"Mẹ, nếu như không có chuyện gì,người có thể đi." Lăng Thiệu nắm

bả vai Lô Nguyệt Nguyệt, ghì cô vào trong ngực thật chặt, khách khí nói
với mẹ của anh xong, Lô Nguyệt Nguyệt định chen miệng, nhưng nhìn thấy
nhìn gương mặt tối tăm của Lăng Thiệu, một câu cô đều nói không ra.

Sau khi Lăng phu nhân đi,Lô Nguyệt Nguyệt mới chậm rãi xoay người

lại nhìn Lăng Thiệu, sắc mặt anh vẫn không tốt như cũ, cô có chút sợ, lúc
đầu muốn xoay người rời đi, nhưng vẫn cẩn thận từng li từng tí tiến tới, lắc
lắc cánh tay của anh, "Lăng Thiệu. . . . . ."

"Hả?" Sắc mặt của anh hòa hoãnđi một ít, thở dài một hơi thật sâu ,

"Nếu như sau này mẹ anh tìm em nói chuyện, bà ta nói gì với em, em đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.