với tôi mà nói, sợi dây chuyền này rất quý giá, là thứ rất xa vời, nói cách
khác, tôi không dám tưởng tưởng đến những thứ quý giá như vậy, nếu như
tôi nhận dợi dây chuyền này, tôi nghĩ, có lẽ tôi sẽ bán nó cho thực tế một
chút, như vậy, tôi cùng mẹ tôi cũng ít khổ cực một chút."๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê
Quý Đôn
Lô Nguyệt Nguyệt thấy Thiệu Lăng cau mày suy tư, lại nhẹ nhàng
tăng thêm một câu: "Không phải người nào cũng giống anh, không cần
『ăn
thế nào mới tiết kiệm tiền
』 , loại chuyện như vậy rất phiền não." Nói
xong, Lô Nguyệt Nguyệt cười xin lỗi với anh một tiếng, "Thật xin lỗi, có lẽ
tôi nói quá nhiều, nhưng mà, thật sự là tôi không thể nhận sợi dây chuyền
của anh."๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
Lăng Thiệu đem dây chuyền bỏ vào trong túi quần của mình, "Tôi
hiểu."
Vẻ mặt anh lạnh nhạt, hình như không còn tức giận, lại đi về phía
trước, Lô Nguyệt Nguyệt đi bên cạnh anh, sợ anh không cẩn thận mà té,
cho đến khi đưa anh lên xe, mới nhẹ nhàng thở ra, chào tạm biệt anh.
Lô Nguyệt Nguyệt lầm bầm lầu bầu trên đường trở về, anh nghĩ cái gì
vậy? Mua một cái dây chuyền gần trăm vạn đưa cho người ta, trong lòng
người ta cũng rất muốn thu nha, đột nhiên có cảm giác mình chính là công
chúa! Nhưng mình cũng không phải là người có tiền, cho dù mang dây
chuyền đắt giá như vậy, cũng chỉ có cảm giác mình là kẻ trộm dây chuyền?
Đem ý nghĩ trong đầu mình vứt đi, đột nhiên cô có chút lo lắng, hôm nay
Thiệu Lăng tức giận sao?๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn
"Thiếu gia, đã tặng chưa?" Quản gia vừa thấy Lăng Thiệu, thì đánh
hơi được một cỗ hơi thở không giống bình thường, chưa kịp suy nghĩ thì lời
nói đã thốt lên rồi.