SUỐI NGUỒN TÂM LINH - Trang 65

65

Bạn phải tự mình chứng ngộ. Nếu bạn tự mình

nhận biết rõ ràng, bạn sẽ có bằng chứng rõ ràng. Dù là
đi, đứng, nằm hay ngồi, bạn đều sẽ dứt sạch nghi ngờ.
Ngay cả khi có người nói, “Anh tu hành sai cách rồi”,
bạn vẫn không bị lay chuyển, bởi vì bạn đã có bằng
chứng. Là một người tu hành, đó là thái độ của bạn,
bất cứ bạn ở đâu. Không ai có thể bảo bạn một điều gì.
Bạn phải tự mình nhận biết. Chánh Kiến, bạn phải có.
Nhưng để tu hành được như thế dù chỉ một tháng cũng
rất hiếm.

Có một lần, tôi đến một thiền viện phía bắc, và

sống ở đó với một vài vị sư già mới xuất gia. Tôi làm
tròn những bổn phận mà một vị sư trẻ thường làm như
lấy thức ăn cho họ, giặt rửa y bát và đổ bô phóng uế
của họ, v.v... Tôi không nghĩ là mình đang làm gì cho
một người nào, mà chỉ cảm thấy rằng đây là một phần
trong sự tu hành của tôi. Bởi vì những người khác
không làm những việc này nên tôi làm. Chỉ thế thôi. Tôi
xem đó như là một cơ hội để tạo phước báu và tôi cảm
thấy mãn nguyện.

Vào những ngày rằm hay mồng một, tôi chùi dọn

chánh điện và chuẩn bị nước để rửa và uống. Những
người khác không biết gì về việc này, nên họ chỉ đứng
nhìn. Tôi không chỉ trích họ, bởi vì họ không biết. Tôi
chỉ làm bổn phận, và khi hoàn tất công việc, tôi cảm
thấy thật vui. Tôi có sự khích lệ và niềm hăng say trong
sự tu hành của mình. Mỗi khi tôi có thể làm một điều gì
trong thiền viện, dù là việc của tôi hay của người khác,
nếu thấy thứ gì dơ bẩn, thì tôi dọn sạch. Tôi không làm
thế để người khác nể phục mình, nhưng chỉ để sự tu
hành của tôi tốt hơn. Dọn sạch chỗ ở của bạn thì cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.