107
trong túi mình. S|ng hôm sau, tôi dậy sớm hơn thường lệ, đọc lại
b{i nói chuẩn bị sẵn một lần nữa, rồi quỳ gối cầu nguyện. Tôi cầu
Trời: ai có thể đưa tiền cho tôi thì h~y nghe b{i giảng của tôi. V{ tôi
lại thấy tr{n đầy tin tưởng l{ tiền sẽ đến, v{ nó đang đến với tôi.
Tôi xúc động đến mức ra khỏi nh{ m{ quên luôn b{i nói viết sẵn,
v{ chỉ đến khi bước lên bục giảng tôi mới sực nhớ ra.
Đương nhiên l{ đ~ qu| muộn để có thể chạy về lấy giấy. V{ - lạy
Chúa! Bởi vì tiềm thức đ~ đưa tôi những thứ cần thiết. Tôi bước
lên bục giảng, nhắm mắt v{ bắt đầu nói - đó l{ tr|i tim v{ t}m hồn
tôi, những ước mơ của tôi đang nói. Tôi không chỉ nói chuyện với
các con chiên, tôi hướng về chính Chúa Trời. Tôi t}m sự l{ tôi sẽ
l{m gì nếu được quyền điều khiển một triệu đôla. Tôi trình b{y kế
hoạch tổ chức một trường học, ở đó thanh niên nam nữ có thể tiếp
nhận những kiến thức thực tế cần thiết v{ đồng thời ph|t triển trí
tuệ của mình.
Khi tôi kết thúc b{i nói v{ ngồi xuống, từ h{ng ghế thứ ba có một
người đứng dậy v{ hướng về phía bục giảng. Tôi chưa hình dung
được l{ anh ta định l{m gì. Người đó lên bục giảng, giơ tay v{ nói
như sau: Thưa Đức cha đ|ng kính, tôi rất thích b{i nói của
người. Tôi tin rằng Cha có thể l{m được tất cả những gì mình vừa
nói nếu Cha có một triệu đôla. Tôi muốn chứng minh rằng tôi tin
Cha v{ tin b{i nói của người, v{ vì thế tôi sẽ đưa Cha một triệu
đôla. S|ng mai Cha h~y đến văn phòng của tôi. Tên tôi l{ Philip
D.Armour.
Và ngài Armour đ~ tặng tiến sĩ Gunsaulus số tiền đ~ hứa. Trên cơ
sở số tiền n{y, trường Đại học công nghệ Armour, nay l{ trường
Đại học công nghệ Illinois, đ~ được th{nh lập.