176
PHÊ PH\N THÌ CHẲNG CÓ GÌ KHÓ
Chúng ta h~y xem xét c|c dấu hiệu. Phần đông mọi người phải
sống dưới ảnh hưởng mạnh mẽ của họ h{ng, bạn bè v{ x~ hội,
mạnh đến nỗi họ không thể sống cuộc sống riêng của mình v{ tự
mình l{ mình chỉ vì sợ bị người kh|c phê ph|n.
Thí dụ, nhiều người sai lầm trong khi chọn chồng (hoặc vợ) v{
đ{nh cam chịu suốt đời bất hạnh v{ không thỏa m~n, vì sợ rằng họ
sẽ bị lên |n nếu họ có ý định sửa chữa sai lầm của mình. Ai quen
với hình thức sợ h~i n{y h~y biết rằng anh ta chịu một thiệt hại
không gì gỡ lại được khi tự giết chết mọi cố gắng danh vọng v{
mong muốn đạt được một điều gì đó trong đời.
H{ng triệu người sau khi tốt nghiệp một trường n{o đó bỏ qua khả
năng học thêm cũng vì sợ bị phê ph|n (ôi d{o, học suốt đời - chết
vẫn dốt).
Nhiều người cho phép họ h{ng ph| hoại cuộc sống của mình bằng
những suy luận trịch thượng về vấn đề nghĩa vụ m{ thực tế chẳng
đ|ng gi| một xu. (Có nghĩa vụ không có nghĩa l{ cho phép người
kh|c ph| vỡ những cố gắng v{ kế hoạch về danh vọng của mình,
hoặc tước bỏ quyền có cuộc sống riêng v{ quyền tự quyết định của
bạn).
Tiếp tục. Nhiều người không sử dụng cơ hội trong kinh doanh vì sợ
bị phê ph|n khi thất bại. Những con người n{y qu| rõ: nỗi sợ h~i bị
phê ph|n còn lớn hơn mong muốn th{nh đạt.
Nhiều người không đặt ra cho mình mục tiêu cao, thậm chí không
d|m lựa chọn công danh chỉ vì sợ họ h{ng v{ bạn bè chỉ trích:
Trứng khôn hơn vịt! hoặc Đừng chõ mũi v{o!