40
KHÔNG CÓ ĐƯỜNG RÚT LUI
Giữa hai cuộc gặp l{ 5 năm. Đối với mọi người, Barnes l{ một chiếc
nan hoa trong b|nh xe sự nghiệp của Edison. Đối với mọi người,
chứ không phải đối với chính anh ta. Barnes tự coi mình l{ bạn
kinh doanh của Edison ngay từ phút đầu tiên, ng{y đầu tiên l{m
việc. Barnes đ~ trở th{nh người đó vì anh mong muốn điều n{y
hơn mọi điều trên thế giới. Anh lập kế hoạch đạt mục tiêu. Sau đó
đốt ch|y cầu. V{ ấp ủ ước mơ của mình cho đến khi nó trở th{nh ý
nghĩ luôn |m ảnh cả đời, v{ cuối cùng trở th{nh chính cuộc đời.
Đến East-Orange, anh không nói với mình: Ta thử thuyết phục
Edison cho ta một công việc n{o đó. Anh nói: Ta sẽ đặt Edison
trước việc đ~ rồi l{ ta đến đ}y để cùng hợp t|c kinh doanh với ông.
Anh không nói: tôi hiểu l{ có thể tôi không đạt được gì ở công ty
của Edison v{ buộc phải đi tìm những khả năng kh|c. Anh nói:
Trên thế giới n{y ta chỉ muốn có một điều - l{m việc cùng với
Edison. Tôi nhổ toẹt lên tất cả, tôi đặt cược cả t}m hồn, nhưng tôi
phải đạt điều mình muốn.
Anh không để đường tho|i lui. Anh phải chiến thắng hay l{ chết!
Đó l{ to{n bộ c}u chuyện về sự th{nh công của Barnes.
V[ ÔNG ĐỐT CH\Y T[U
Nhiều năm trước đ}y, một nh{ qu}n sự đ~ phải lựa chọn: ông phải
đưa ra một quyết định dẫn đến chiến thắng. Ông phải chống lại đội
qu}n kẻ thù đông gấp bội. Ông đưa lính của mình lên t{u v{ bơi ra
vùng đất thù địch. Đến nơi, ông hạ lệnh đốt hết c|c t{u. Trước trận
đ|nh ông nói với đội qu}n của mình: C|c người có thấy khói t{u ta