70
liên kết kiểu gì cũng được, những nó chẳng mảy may ảnh hưởng
đến c|c xí nghiệp của Carnegie, và ngài Morgan rất hiểu điều đó.
Ông gi{ Scotland kỳ quặc (Carnegie) từ tầm cao l}u đ{i Skibo lộng
lẫy của mình ngắm nhìn c|c công ty nhỏ của Morgan đang mưu
toan leo v{o doanh nghiệp của ông, lúc đầu còn thích thú, về sau
trở nên tức giận. Khi những mưu toan đó trở nên trắng trợn, ông
gi{ bắt đầu thiên về việc trả thù. Ông dự định thiết lập một mạng
lưới công nghiệp tương tự như mạng lưới của kẻ cạnh tranh.
Trước đ}y, ông chẳng quan t}m gì đến d}y thép gai, ống, đai, hay
thép l|. Ngược lại. Ông muốn b|n thép chưa xử lý cho những công
ty n{y v{ để cho họ thích l{m gì thì l{m. Giờ đ}y, khi Schwab trở
th{nh Phó thứ nhất của ông, ông muốn dồn bọn cạnh tranh v{o
ch}n tường.
. . . Trong b{i diễn văn của Charles M.Schwab, ng{i Morgan nhận ra
đ|p số b{i to|n tổ hợp của mình. Tơ-rớt - c|i lớn nhất trong tất cả
những thứ cùng loại - không có Carnegie, thì chẳng còn l{ tơ-rớt,
m{, như một nh{ văn mô tả, không kh|c n{o chiếc b|nh kem m{ lại
thiếu kem.
Trong b{i diễn văn đêm 12.12.1900, Charles M.Schwab xuất ph|t
từ giả thuyết, nhưng không có đảm bảo, rằng sự nhạy bén lớn lao
của Carnegie có thể được sử dụng dưới m|i nh{ của Morgan. Ông
nói về tương lai của ng{nh sản xuất thép trên thế giới, về việc tổ
chức lại v{ lợi nhuận, về việc bỏ những nh{ m|y l{m việc kém hiệu
quả, tập trung sức lực cho những nh{ m|y đang ph|t triển tốt, tiết
kiệm chi phí vận chuyển kim loại, về bộ m|y quản trị v{ h{nh
chính, v{ về việc chiếm lĩnh thị trường tiêu thụ quốc tế.
Nhưng lớn hơn tất cả, Charles M.Schwab ph}n tích cho hội kẻ cướp
trong doanh nghiệp rõ, đ}u l{ sai lầm chính trong hoạt động ăn
cướp của họ. Ông rút ra kết luận rằng mục đích chính của họ - thiết
lập độc quyền, n}ng gi| v{ kiếm lợi nhuận tối đa - l{ rất thiển cận.