TA LÀ ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ - Trang 106

Trang trắng? Đúng rồi, lần trước nó lên mạng, cũng là trang truyện

trắng, không có chữ nga. Hạ Tiểu Mễ bừng tỉnh.

Để quay về....chúng ta cần......

Chị hai, trước hết, chị hãy suy nghĩ. Liệu chị có muốn trở về thế giới

đó không?. Hạ Tiểu Mễ cắt ngang lời nói của cô.

Hạ Vãn Tình nhìn nó, rũ mắt. Muốn hay không, cô có thể quyết định

sao? Tổ chức rèn luyện cô, để cô đi làm nhiệm vụ. Từ lúc vào tổ chức, cô
chẳng cần quan tâm mình muốn hay không muốn cái gì. Bởi chỉ cần đó là
nhiệm vụ do tổ chức giao, thì cho dù đó là chuyện phi lý hay khó khăn đến
đâu cô cũng làm. Trước đến giờ, muốn hay không, đó là chuyện mà cô
chưa nghĩ tới.

Chị hai, em biết chị là sát thủ, vì vậy cần trở về để hoàn thành nhiệm

vụ. Nhưng thế giới đó có gì tốt? Ngược lại, ở lại đây, chị có thể làm những
điều chị muốn, bảo vệ những người chị yêu thương. Thế giới đó, chị không
có lấy một người thân. Ở đây, chị có ba, chị có người chị thương. Chẳng lẽ
chị thật sự nỡ rời xa họ ư? Chị nỡ ư?. Hạ Tiểu Mễ nhìn vào mắt Hạ Vãn
Tình, từng câu từng chữ rót vào tai cô khiến cô không thể phản bác.
Bởi....đúng là cô có người cô thương. Rời khỏi đây đồng nghĩa với việc rời
xa người đó. Nỡ hay không? Nếu nói có, vậy là nói dối rồi.

Hạ Vãn Tình đứng lên, môi cong lên, nở nụ cười hiếm gặp:Tiểu Mễ,

cám ơn em!. Nói rồi, cô quay đầu bước ra khỏi phòng, để lại vẻ mặt ấm áp
của nó.

...

Hôm sau, Hạ Tiểu Mễ đang nhậu với Chu Công, đột nhiên tiếng gõ

cửa khiến nó khó chịu nhăn mặt, muốn bơ tiếng gõ cửa chết dẫm kia nhưng
cứ vang lên hoài khiến nó tức điên đầu, lập tức dùng điện thoại ném về phía
cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.