TA LÀ ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ - Trang 121

Nhưng kỳ lạ, xung quanh tối om, không một bóng đèn điện, thời tiết

lại se lạnh khiến nó có chút sợ hãi. Nhìn xung quanh nhưng không thấy anh
ở đâu cả. Hạ Tiểu Mễ cảm nhận được có ai đó ở phía sau liền giật mình
quay lại, nhưng chỉ là mảng tối hiu quạnh. Nó nhíu mày, mở điện thoại lên
soi nhưng lại bị ai đó dùng khăn bịt miệng từ phía sau. Nó hốt hoảng, muốn
vặn tay người đẳng sau để đánh lại, nhưng cơn buồn ngủ nhanh chóng ập
đến khiến nó nhanh chóng lịm đi.

Bóng đen lôi Hạ Tiểu Mễ đang hôn mê vào một chiếc xe 7 chỗ vừa

chạy lại, sau đó bỏ đi trong đêm.

...

Hạ Tiểu Mễ mệt mỏi tỉnh dậy, thấy trước mắt chỉ toàn bóng đêm, nó

lại bị bịt mắt, và hình như lại bị bắt cóc. Nhưng lần này nó không bị đặt ở
đâu, mà dường như nó bị ai vác đi.

Hạ Tiểu Mễ bị vác đi một quãng sâu, nó bị bịt miệng bằng băng dính

nên chỉ có thể ư ư trong miệng. Đi được một quãng, thì người vác Hạ Tiểu
Mễ dừng lại. Nó nghe có tiếng xào xạc của lá. Hình như là đang ở trong
rừng.

Ồ, bắt được chưa?. Giọng của một người đàn ông cất tiếng lên khiến

Hạ Tiểu Mễ nhíu mày. Vậy là nó bị bắt cóc thật rồi.

Dạ được rồi đại ca. Em nhờ thư kí của tên họ Lương đó lấy điện thoại,

sau đó gửi tin nhắn cho con nhỏ. Không ngờ nó tin thật. Bắt cũng dễ lắm!.

Được, giờ mày liên lạc với thằng đó đi. Một là giao ra toàn bộ cổ phần

công ty, hai là tao sẽ làm nhục con nhỏ này, sau đó bán đi để đám khát máu
mổ nó lấy nội tạng. Hé hé hé.

Hạ Tiểu Mễ run lên. Ma mãnh nó không sợ. Chỉ sợ ba cái chuyện bắt

cóc tống tiền, tống không được thì bán lấy tiền. Thực con mẹ nó cẩu huyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.