TẤM ẢNH TÌNH YÊU VÀ MỘT CÂU CHUYỆN KHÁC - Trang 232

tòa nhà này. Chỉ một lần duy nhất có một người thanh niên da trắng bước ra
từ thang máy, đi đến căn phòng xéo góc cách phòng của nàng chừng hai ba
căn rồi biến mất sau cánh cửa. Một tiếng đồng hồ trôi qua, không còn ai
khác ra vào. Thấy đói bụng, tôi lấy một thanh Snickers trong chiếc túi xách
du lịch, là hành lý duy nhất của tôi và bắt đầu ăn. Trong chiếc túi đó, ngoài
thanh Snickers ra còn có bàn chải đánh răng, một chiếc áo sơ mi cùng một
bộ đồ lót để thay. 15 phút nữa trôi qua. Bụng đã no, lại thêm mệt mỏi sau
một chuyến đi dài, tôi buồn ngủ vô cùng. Tựa cằm lên gối, tôi bắt đầu gà
gật. Có tiếng thang máy vang lên, tôi muốn ngẩng lên nhìn nhưng đầu nặng
quá, cả mí mắt cũng sụp xuống nặng trĩu, tôi nghe tiếng chân của ai đó
vang lên như đang trong giấc mơ.

He hé mắt ra, tôi nhìn thấy một đôi chân xinh xắn trong đôi giày bít tất

cao gót màu đỏ mận.

"Makoto!"

Tiếng gọi tên tôi dịu dàng như giọng hát vang vọng từ trên trần nhà.

Chưa nhìn thấy rõ, tôi lấy tay dụi mắt.

"Lâu quá rồi nhỉ!"

Giọng nói nhẹ nhàng đó giúp tôi từ từ ngẩng đầu lên.

Đầu gối thon nhỏ bên trong chiếc quần tất. Và cặp đùi mềm mại ẩn

trong chiếc váy ôm. Bờ mông to. Vòng eo thắt nhỏ. Một bộ ngực nở nang
nổi lên, bó trong chiếc sơ mi màu trắng.

Dáng nàng rất cao. Trông nàng rất hợp với bộ vest màu xanh nước

biển. Nhìn từ góc độ nào nàng cũng là một người phụ nữ hoàn hảo.

"Tuyệt quá!" Tôi nghĩ. Tất cả mọi thứ của nàng đều hoàn hảo. Trông

nàng như là một người khác vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.