TẤM LỤA ĐÀO - Trang 220

vang động tâm can chàng vì đày đoa. nàng cách đó thì cũng chính là chàng
tự đày đọa. Chàng vẫn kéo dài thêm hình phạt thảm khốc đó cho cả hai.
Nhưng mặc dù thân thể không bị dày vò, nàng vẫn cảm thấy ê ẩm, não nề.
Nên nàng cũng quay lưng lại mà tự đưa mình vào lãng quên bằng giấc ngủ
khó khăn nhất đời nàng. Nhưng giấc ngủ chưa kịp đến thì trời đất bỗng tối
sầm.
Ngọn đèn dầu bên ngoài bỗng nhiên phụt tắt. Chàng đang cần bóng tối để
hành động bạo dạn hơn chăng ?
- Em..! Đêm nay chúng ta đã thành vợ chồng.
Nàng chỉ nghe có bấy nhiêu rồi cảm thấy thân hình như sợi dây đàn do một
bàn tay vô hình vặn, càng lúc càng căng rướn lên, rồi như có lưỡi dao cắt
ngang, vừa nghe đau đớn vừa êm ái. Đúng ra nàng vẫn nghe, nghe rõ hết
không sót một chút gì. Và dường như nàng cũng thấy tất cả., cả đôi phương
loan đâu mỏ trên tấm lụa cửa buồng. Nàng có cảm giác không rõ rệt.
Nàng đáp ứng vừa phải. Và nghe mắt ướt đẩm khi trận mưa tan, một trận
mưa nàng tưởng đếm được từng hạt, hạt rơi ở đâu , hạt rơi ở đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.