TẤM LỤA ĐÀO - Trang 59

thế này hay không?
Ông Tây rùn vai:
- Ở đâu thì cũng thế thôi. Lọ nghe. là lọ nghẹ. Mỡ bò là mỡ bò. Dân chúng
thích chơi thì cứ chơi. Không ai cản họ được.- Nói xong ông Tây bỏ đi,
không ra lệnh tiếp tục hoặc ngưng cuộc chơi.
Giáo sư Long quay sang người chỉ huy cuộc chơi:
- Nếu họ là người Việt Nam thì họ sẽ hiểu rằng lọ nghe. chẳng những làm
đen mặt dân mình mà còn bẩn cả mặt nước Pháp.
Lâu nay, Minh nghe đồn giáo sư Long là người ngang bướng, hay cãi lộn
với Tây và bất phục tùng cấp trên, nay mới chứng kiến lần thứ nhất.
Minh bỏ chỗ đứng đi rảo qua các khán đài như đi tìm ai, nhưng trong bụng
không định gặp ai. Gặp để làm gì khi nàng đã trả lời như thế rồi. Bỗng có
tiếng gọi nheo nhéo, Minh dừng lại thì thấy hai cánh tay nõn nà vẫy lia từ
đám khán giả ở góc sân. Thì ra Yvonne và Thérèse ngoắt chàng. Minh vừa
lại gần vừa hỏi:
- Sao các cô không ngồi trên khán đài mà lại đứng chịu nắng thế nầy?
Yvonne đáp:
- Đứng ở đây xem anh Bền đá thủng lưới đội tuyển mới thích. Ngồi trên
khán đài xa lắm ! Lại đây mau, anh Bền ở trong sân kìa. Tụi em vẫy ảnh
mà ảnh không thấy.
Minh đứng bên cạnh Yvonnẹ Yvonne tỏ vẻ thân mật làm bụng chàng nôn
nao.
Bỗng Thérèse cười:
- Tôi nói vớ con Emilie rồi! Anh thưởng tôi cái gì nào?
- Nói gì ?
Yvonne vọt miệng:
- Thì cái chữ khó nói ấy mà! Anh quên rồi sao?
Minh nghe mặt nóng bừng. Chàng hỏi:
- Rồi Emilie đáp sao?
- Nó không nói gì hết!
Thérèse tiếp ngay:
- Đối với bọn con gái chúng tôi, không nói gì hết tức là đồng ý, anh hiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.