TẤM LỤA ĐÀO - Trang 60

không. Vậy nghĩa là nó đã yêu anh - Thérèse nháy mắt nói với Minh - Tôi
bảo nó, có yêu thì yêu mau lên kẻo người ta yêu mất đấy.
- Rồi Emilie nói sao?
- Nó nói...
Thérèse chưa chấm câu, Yvonne đã hớt:
- Nó nó a... a... Nó cũng yêu anh chớ sao!
- Thế là nhờ... Tụi tôi mà anh được một á thánh xinh đẹp yêu rồi đấy nhé.
Thérèse kêu:
- Khát quá! Để tôi kiếm nước đá chanh! - rồi chạy vụt đi.
Minh hỏi Yvonne:
- Cô có nói thật không, hay chỉ đặt chuyện?
- Có thật mà. Bữa đó giờ xả hơi, tôi thấy Emilie ngồi trong lớp gạo bài, tôi
bèn đến bảo nó ra sân chơi. Emilie không chịu đi. Tôi bảo: có người gởi thự
Thế là Emilie theo tôi. Tôi bảo:"Thư viết chỉ có một chữ thôi. Nó hỏi chữ
gì. Tôi bảo:... "Yêu". Nó cấu vai tôi đau điếng. - Yvonne hồn nhiên trật bả
vai nõn nà cho Minh xem vết bầm tưởng tượng.
Minh thấy mạnh dạn hẳn lên:
- Emilie có nói gì không?
- Người Việt các anh kín đáo chứ không phổi bò như tụi tôi. Có khi yêu gần
chết mà không chịu nói, có người lại nói:"không yêu" nữa chớ. Nhưng mà
tôi biết chắc Emilie yêu anh.
- Sao Yvonne biết chắc được ?
- Nhìn cặp mắt thấu cả ruột gan. . Anh dư biết mắt là cửa sổ của tâm hồn?
Do đó nhìn mắt Emilie thì tôi biết cậu chàng yêu anh.
- Yvonne có nói giùm tôi:" Anh yêu em" không?
- Hỏi hoài! Có! Có! Tôi còn nói thêm những gì anh không bảo nữa cơ! -
Yvonne liến thoắng - Tôi còn hỏi nó giùm anh xem nó thích màu gì nữa.
Tôi nói nhiều lắm. Cái gì cũng nói hết. Nó nge, nhưng lần sau không véo
tôi nữa. Nó chỉ cười cười. Cặp mắt nai của cô nàng long lanh hết sức đa
tình. Phải anh thấy chắc anh xỉu ngay.
Minh mừng rở nhưng lại hoang mang. Emilie nào như vậy, còn Emilie nào
viết thư bảo mình lỡ chuyến đò?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.