TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1969

Chương 8: ÁC MỘNG

Anh cũng đang trong mơ.

Khi cái cảnh tượng ấy vừa bắt đầu, anh biết ngay là mình đang

nằm mơ. Mười mấy năm nay anh đã không cảm thấy hoảng loạn và kinh
hãi như lúc đầu nữa, anh chỉ có cảm giác mình hãy chấp nhận. Vì anh
biết rằng: dù mình rất hiểu đây đang là giấc mơ thì anh cũng không thể
tỉnh lại, anh chỉ có thể để mặc cho những hình ảnh ấy nối đuôi nhau tiếp
diễn đến hết, sau đó mới bừng tỉnh trở về giường nằm, toàn thân đầm đìa
mồ hôi.

Vẫn là cái hang núi tối om, vẫn là cái cảm giác bức bối nghẹt thở.

Anh nằm sõng soài trên mặt đất lạnh giá, hình như tứ chi không

còn là của mình nữa; toàn thân anh không thể động đậy ngoại trừ đôi
mắt.

Trong hang núi có một làn ánh sáng kỳ dị tỏa từ trên cao xuống,

ánh sáng rất yếu, tựa như ánh trăng sắp rớt xuống. Nó khiến anh có cảm
giác dường như ngoài cái nơi chật chội ngột ngạt anh đang nằm này ra,
thì xa xa phía trước là một vùng thênh thang hơn hẳn.

Ở nơi thênh thang ấy, có hai cây cột đá to dựng thẳng đứng lên.

Đôi mắt anh gắng nhìn hết tầm cũng không thể nhìn thấy đỉnh cột đá, và
càng không thể biết khung cảnh trên đó là gì. Anh chỉ cảm thấy cột đá
vút cao hoành tráng và vô cùng vững chãi.

Thực ra cột đá không hoàn toàn phẳng nhẵn, nó có những đường

cong lượn rất mượt và những chỗ lồi lên rất rắn giỏi. Dường như nó
không phải bằng đá vô tri vô giác, ánh sáng kỳ dị hắt vào, hình như trong
lòng cột đang có thứ gì vận động một cách có quy luật. Mười mấy năm
qua anh từng cho rằng hình ảnh mình mơ thấy là hai con rắn khổng lồ.
Nhưng anh chưa bao giờ nhìn thấy con rắn nào có thể đứng thẳng tắp
như vậy, hơn nữa, hai cây cột đá cũng không cân đối và bóng loáng như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.